Lục Chi Ngang vừa Khoác chiếc túi đeo chéo vừa nở nụ cười cực kỳ bí ẩn, Lập Hạ cầm quyển vở đập bóp lên đầu cậu ta: Cười cái đầu cậu ấy, rốt cuộc hai cậu tính làm gì? 
Lục Chi Ngang hét lên thảm thiết, vừa hét được một câu đã bị Phó Tiểu Tư bịt miệng lại, cậu nhìn ra ngoài phòng học, sau khi chắc chắn không có giáo viên nào mới trả lời cô: Bọn tớ trốn học. 
Lập Hạ há hốc miệng, nhưng lại bị gió đông lùa vào nên vội khép lại ngay lập tức, Trốn học làm gì? 
Lục Chi Ngang cười đáp: Hôm nay bảo tàng Mỹ thuật Thiển xuyên tổ chức triển lãm tranh của sinh viên toàn quốc, chỉ mở một ngày duy nhất thôi, cậu đi cùng không? 
Tớ? Lập Hạ sửng sốt. 
Ừ, đi không? Phó Tiểu Tư và Lục Chi Ngang đã khoác ba lô rồi. 
Lập Hạ cắn môi, nhét sách vào trong túi, đáp: Được rồi, cùng lắm thì chết thôi. 
Ba người đứng dưới bức tường bao quanh trường ở phía sau núi, ngẩng đầu nhìn bức tường phủ trắng tuyết. Phó Tiểu Tư và Lục Chi Ngang ném ba lô sang bên kia tường trước, sau đó mới bắt đầu trèo lên. Hai người đều là những kẻ có dây thần kinh vận động, Lục Chi Ngang thậm chí còn từng tham gia huấn luyện nhảy cao hồi cấp hai. Chẳng mấy chốc, hai người đã đứng trên bờ tường, vừa nhìn ra ngoài đã đồng thanh kêu A! lên, vừa quay lại đã thấy Lập Hạ ném ba lô qua bên kia. Lục Chi Ngang và Phó Tiểu Tư tròn mắt, sau đó cùng bật cười sặc sụa, cười tới độ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-chi-chua-toi/51641/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.