Chương trước
Chương sau
Nhân vật huyền thoại có thể hấp thu cả năng lượng mặt trời.

Thảo nào thành tích xuất sắc là thế.

Thảo nào vóc dáng cao to đến vậy.


---------

Những suy nghĩ mắc cười ấy thấp thoáng trong mỗi góc tâm trí cô. Lập Hạ ngoảnh đầu nhìn Phó Tiểu Tư, góc mặt nghiêng vẫn giữ nguyên vẻ thờ ơ, đôi mắt nhìn chăm chú lên bảng, hàng mày khẽ chau, cậu cắn nhẹ lên chiếc bút trong tay. Cô mở tờ giấy trong tay ra một lần nữa, vừa vào tiết không lâu cậu đã dúi cho cô tờ giấy này, bên trên là nét chữ rõ ràng của cậu: Sau khi tan học đợi tớ một lát.

Sau khi tan học đợi tớ một lát.

Thật là một câu đơn giản chẳng hề có nghĩa bóng.

Khi Lập Hạ nhìn về phía sân vận động thì bóng Lục Chi Ngang đã mất hút. Từng tốp học sinh tan trường ùa về phía sân vận động như ong vỡ tổ, không hiểu sao cô bỗng liên tưởng tới đường ống thoát nước, thật kỳ lạ.

Dường như thầy giáo Lịch sử biết đây là tiết học cuối cùng trước kỳ nghỉ đông nên ra sức kéo dài buổi học, mười bảy phút sau khi tiếng chuông báo tan học vang lên thầy mới nói câu: "Buổi học hôm nay tạm dừng tại đây."

Lập Hạ không nhịn được mà lầm bầm: "Rốt cuộc thầy còn muốn giảng tạm dừng đâu thế?"

Khi cô dọn xong sách vở thì trong lớp đã chẳng còn mấy người, Lập Hạ ngoảnh đầu lại vẫn thấy Phó Tiểu Tư đang cất sách với vẻ thờ ơ vạn dặm không đổi.

Cậu ấy làm gì cũng thầt rề rà, đôi lúc Lập Hạ nghĩ khi thế giới đang chuyển động chóng mặt thì Phó Tiểu Tư vẫn đang sống trong một thế giới khác.

Hoang mang, cẳng thẳng, sốt ruột, nôn nóng - những từ này chưa từng xuất hiện trong kịch bản cuộc đời cậu, dường như Phó Tiểu Tư vẫn có thể bình thản thu gọn sách vở ngay cả khi thế giới đang tới hồi tận thế. Đến khi cậu cất quyển sách Tiếng Anh bìa đỏ vào ba lô, Lục Chi Ngang vẫn đang ngồi ngoài hành lang đeo tai nghe bỗng khoác ba lô đủng đỉnh bước vào phòng học, tới bục giảng liền nhảy phốc một cái rồi đặt mông lên bàn giáo viên.

"Đã ba năm rồi sao cậu vẫn chạm chạp thế hả, đã vậy còn đòi thích Sonic (1) sao."

Lập Hạ bỗng thấy buồn cười, không phải là vì lời của Lục Chi Ngang mà là vì không thể tin nổi một người như Phó Tiểu Tư mà lại thích Sonic. Một người lạnh lùng như cậu ấy chẳng phải nên thích nhạc Rock, thích Van Gogh hay Monet mới là điều bình thường sao?

Việc Phó Tiểu Tư thích Sonic gây sốc chẳng khác nào việc Bjork thích hát Karaoke bài "Vợ chồng cùng về nhà" (2) vậy.

Thế nhưng Tiểu Tư lại chẳng thèm để ý đến Lục Chi Ngang, vẫn tiếp tục thu gọn như thể có tận thế cũng chẳng quan tâm.

"Cuộc chiến Nha phiến." (3) Lục Chi Ngang vừa chủ đề vừa nhìn lên những vết phấn còn lại trên bảng, chỉ trỏ hỏi: "Là năm 1940 đúng không?"

Lập Hạ tròn mắt: "Lạy cậu, là năm 1840 ạ."

Phó Tiểu Tư vẫn cúi đầu dọn sách vở, tiếp lời: "Kệ đi, cậu ta chỉ Lịch sử có 17 điểm thôi."

Ngay lập tức Lập Hạ nghe thấy tiếng Lục Chi Ngang ngã ngửa xuống đất trên bục giảng.

___________

1: Nhân vật chính trong dòng game Sonic the Hedgehog phát triển bởi công ty Sega.

2: Một khúc kịch hoàng mai (một loại hí khúc của tỉnh An Huy có nguồn gốc từ Hoàng Mai tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc.)

3: Hai cuộc chiến Anh - Trung xảy ra giữa thế kỷ 19 gây nên cuộc xung đột kéo dài giữa Đế quốc Anh và nhà Mãn Thanh liên quan đến quyền tự do buôn bán thuốc phiện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.