Edit: Shun An
Beta: Be Lười
“Trong khoang cabin không có nhân viên y tế!”
Nghê Đồng chạy vào khoang điều khiển, cúi người xem tình trạng của cơ trưởng, đầu tóc được chải gọn gàng chỉnh tề lúc sáng, đã tán lọan, “Ở trên không xoay quanh lâu như vậy, có rất nhiều khách đã không kiên nhẫn nữa.”
Nguyễn Tư Nhàn dùng ánh mắt nhìn thoáng qua cơ trưởng đã ngất xỉu trên ghế điều khiển, hít một hơi thật sâu, nói, “Gọi số 3 đi vào chăm sóc cơ trưởng, cô đi ra ngoài, thông báo cho hành khách chúng ta chuẩn bị đáp xuống.”
Cô lại nhìn Nghê Đồng liếc mắt một cái: “Cô chỉnh trang lại đầu tóc cho đàng hoàng, đừng làm mọi người hoang mang.”
Nghê Đồng lập tức duỗi tay che lại tóc, lại không lập tức đi ra ngoài, “Tình hình hiện tại…… có thế hạ xuống sao?”
“Mau đi!”
Nghê Đồng một chữ cũng nói không nên lời, lập tức chạy ra.
Hai phút sau, tiếp viên hàng không số 3 đi vào, thắt đai an toàn, ngồi ở bên cạnh cơ trưởng.
Cô ấy nắm chặt đôi tay, khẩn trương hỏi: “Tình hình hiện tại như thế nào?”
“Vẫn ổn.” Nguyễn Tư Nhàn nói, “Không cần lo lắng.”
Thật ra tình hình cũng không hề tốt một chút nào.
Mất cơ trưởng chỉ là vấn đề thứ yếu. Vấn đề chủ yếu là sân bay xuất hiện hướng gió có tần suất cao nhất trong một năm, đường băng chính đã được trang bị hiện không dùng được.
Máy bay nếu thuận buồn xuôi gió đáp xuống, vô cùng có khả năng đường băng không đủ dài.
Nhưng mà đường băng phụ hiện tại lại đang lại có gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-tren-trai-tim-anh/1815462/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.