Edit: Shun An
Beta: Be Lười
Nguyễn Tư Nhàn cài xong hàng nút, xoay người lại, ánh đèn trong phòng không keo kiệt một chút nào mà chiếu lên mặt cô, lên tóc, ánh đến hai mắt sáng trong như nước.
Cô mím môi cười, nhìn người đàn ông ở trước mặt, ngoắc ngoắc tay: “Đẹp không?”
Phó Minh Dư nâng cánh tay lên, đầu ngón tay lướt qua huân chương của cô, đi đến bên hông, đem người ôm sát trong ngực, môi hôn lên vành tai cô.
“Nhột.” Nguyễn Tư Nhàn nghiêng mặt né tránh.
“Anh làm gì thế?”
“Hửm?” Cằm Phó Minh Dư cọ gương mặt cô: “Em nói anh muốn làm sao?”
Cằm Nguyễn Tư Nhàn dựa vào trên vai anh, ỷ vào việc anh nhìn không thấy, tùy ý mà cười: “Anh không phải muốn nhìn thấy em mặc đồng phục sao?”
Tay Phó Minh Dư không an phận vào du ngoạn trên eo: “Ừm. Còn muốn nhìn thấy em cởi đồng phục.”
Tâm tư trêu cợt vừa bắt đầu có, lập tức điên cuồng sinh trưởng.
Nhưng nghe thấy lời nói này ở bên tai, Nguyễn Tư Nhàn vẫn là nhịn không được mà đỏ mặt.
Cô đẩy Phó Minh Dư ra, cúi đầu, vén tóc mai hai bên ra sau tai, lộ ra đôi tai đỏ bừng.
Ngón tay nắm cổ áo, nhỏ giọng nói: “Vậy anh muốn em cởi cho anh xem sao?”
Nói xong, cô lập tức cởi nút thứ nhất.
Ngón tay mới vừa động, đã bị Phó Minh Dư nắm lấy, ấn ở trước ngực cô, một cái tay khác đỡ lấy cái ót cô, nặng nề mà hôn đến.
Có lẽ là uống rượu có chút mê mang, mà anh lại dùng chút lực mạnh, Nguyễn Tư Nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-tren-trai-tim-anh/1815461/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.