Edit: Shun An
Beta: Be Lười
Từ trước đến nay Phó Minh Dư không có thói quen lướt xem trong vòng bạn bè. Điện thoại di động đối với anh mà nói chỉ là công cụ để truyền nhận thông tin, không phải là công cụ để giao tiếp.
Nhưng tối hôm nay, anh nằm ở trên giường, vốn đã chuẩn bị ngủ, đột nhiên hứng thú vào trong vòng bạn bè xem.
Đầu tiên chính là xem Nguyễn Tư Nhàn.
Không có nội dung gì quan trọng, Phó Minh Dư nhân tiện lướt xuống dưới xem.
Hai ba giây sau, ngón tay anh dừng lại, tải trang đó lại lần nữa.
Chó hoang?
Nhà trọ có chất lượng tốt nhất ở trong nước này, căn bản không có khả năng xuất hiện chó hoang ở đây.
Anh xem thế nào, cũng cảm thấy Nguyễn Tư Nhàn đang ngầm mắng anh.
Người ta có lúc cho mình ám chỉ, liền sẽ đặc biệt dễ dàng rơi vào. Trong lòng Phó Minh Dư đột nhiên nóng ran, một cổ khí tức đang treo ở trên ngực lên không lên được mà xuống cũng không xuống được.
Đi tới bên cửa sổ kéo rèm cửa sổ ra, không ngờ bên ngoài đã có mưa nhỏ.
Phó Minh Dư xoay người cầm điện thoại di động lên, gọi điện thoại cho trợ lí.
”Sáng sớm ngày mai mang cho tôi bản ghi chép quá trình điều động của toàn bộ các bộ phận trong vòng một năm đến.”
Dừng một chút, còn nói: “Hai năm.”
Một bài viết được đăng lên ở vòng bạn bè, lượt thích và bình luận cũng rất nhiều. Còn có người quan tâm hỏi Nguyễn Tư Nhàn có phải hoàn cảnh nơi ở không được tốt hay không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-tren-trai-tim-anh/153860/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.