Trình Hướng Lê nghĩ rằng Tống Dụ Minh sẽ như trước đây mà vui vẻ chấp nhận thiện ý của hắn, nhưng hôm nay, Tống Dụ Minh lại rút tay khỏi hắn.
"Không cần đâu, tôi tự lái xe về."
"Mẹ của cô bé đó vừa ngồi chuyến bay từ Quảng Châu về. Tôi nghe tiếp viên nói rằng con gái cô ta bị bỏng, nên tôi đoán họ sẽ đưa con đến bệnh viện của cậu." Trình Hướng Lê lại nắm lấy cổ tay anh: "Vậy nên, những gì cậu nói đều là sự thật sao? Rốt cuộc cậu bị thương ở đâu? Nghiêm trọng đến mức nào?"
"Thật hay không thì liên quan gì đến anh?" Tống Dụ Minh lại rút tay ra: "Hôm nay đã khuya rồi, tôi muốn về sớm để nghỉ ngơi."
Không liên quan gì đến anh - Câu nói này còn đau hơn cả việc anh phủ nhận. Trình Hướng Lê đứng sững tại chỗ như người mất hồn nhìn anh đi xuống cầu thang.
Tống Dụ Minh bước nhanh xuống tầng hầm đỗ xe, anh mở cửa xe rồi đóng sầm lại.
Không hiểu sao khi thấy Trình Hướng Lê, phản ứng đầu tiên của anh lại là thất vọng.
Dạo này Trình Hướng Lê làm anh cảm thấy rất tồi tệ.
Kể từ khi Trình Hướng Lê yêu cầu anh hãy loại bỏ lăng kính nghề nghiệp khi nhìn nhận về hắn thì mối quan hệ giữa hai người đã tuột dốc xuống tận đáy.
Mặc dù giữa chừng Trình Hướng Lê cũng đã mang lại cho anh nhiều bất ngờ, nhưng cuộc chiến tranh lạnh kéo dài vẫn còn đó.
Trình Hướng Lê thỉnh thoảng xuất hiện, giống như vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-nhanh-chong/3620325/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.