Giống hệt như những gì Tống Dụ Minh đã nghĩ, sau ngày sinh nhật ấy, cả hai lại tiếp tục phải xa nhau một thời gian.
Sau khi mùa đông đến, thành phố Thượng Hải đã đón vài trận tuyết nhỏ, nhưng tuyết không đọng quá nhiều nên không cần người dọn tuyết, hôm sau nó đã tự tan hết.
Lúc mùa xuân sắp đến cũng là lúc ngành hàng không và đường sắt bắt đầu hoạt động hết công suất. Gần đây Trình Hướng Lê thường xuyên được phân công lái các chuyến bay nội địa, mỗi ngày hắn thực hiện bốn chuyến cất cánh và hạ cánh, mệt mỏi hơn rất nhiều so với các chuyến bay dài.
Một ngày nọ, hắn thực hiện chuyến bay khứ hồi từ Quảng Châu về Thượng Hải như thường lệ. Chuyến bay về cuối cùng vì trước đó bị hoãn nên hạ cánh muộn hơn nửa tiếng.
Do đó mà thời gian lên máy bay của hành khách cũng bị trì hoãn theo. Sau khi cổng lên máy bay mở, việc di chuyển bằng xe bus kéo dài gần ba mươi phút, hành khách lên máy bay đã hơi mất kiên nhẫn.
Trong số đó có một hành khách nữ, dường như gia đình cô xảy ra chuyện nên từ khi vào sân bay, cô đã liên tục nói chuyện điện thoại.
Lên máy bay rồi mà cô vẫn rất kích động, vừa khóc vừa mắng, lớp trang điểm trên mặt cũng bị lem hết.
"Cái tên đàn ông ngốc này, có mỗi việc chăm con thôi mà sao cũng không làm được vậy? Con bé mới bảy tuổi thôi, sao anh có thể để nó phải chịu đựng những điều này chứ? Nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-nhanh-chong/3620324/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.