Dưới tác dụng của rượu, Tống Dụ Minh dần dần chìm vào giấc ngủ, sáng hôm sau anh dậy muộn hơn nửa tiếng so với thường lệ. Tống Khải Minh cũng khá có lương tâm, cậu nhóc đã dọn dẹp xong phòng khách.
Vì dậy muộn nên anh không kịp nấu ăn, Tống Dụ Minh đến bệnh viện mua hai cái bánh bao và một bát cháo ở căn tin. Mặc dù ăn không quen nhưng phải ăn no thì mới có sức làm việc.
Khi đến khoa, các bác sĩ phẫu thuật đang bận rộn làm việc, hai trưởng chủ nhiệm khác đều không có mặt, bọn họ đi khảo sát với viện trưởng Đinh.
Tống Dụ Minh thay đồ xong thì chuyển ca với đồng nghiệp làm ca đêm rồi dẫn Hàng Văn Huyên cùng với hai sinh viên khác đi thăm khám bệnh nhân.
Trong lúc kiểm tra, Thôi Bằng Đào đột ngột gọi điện yêu cầu anh đến phòng họp, nói rằng viện trưởng cũng đang ở đó, rất gấp.
Không còn cách nào khác, Tống Dụ Minh đành phải bỏ hai sinh viên năm tư cho Hàng Văn Huyên dẫn dắt rồi chạy xuống cầu thang.
Tống Dụ Minh gõ cửa phòng họp, ánh mắt mọi người đều đồng loạt dồn về phía anh. Tống Dụ Minh chạm mắt với các chủ nhiệm khác, anh ngẩn người gật đầu.
"Đây là Tống Dụ Minh của khoa chúng tôi, trước đây từng làm việc ở Úc, có hai năm kinh nghiệm trong việc cứu hộ hàng không." Thôi Bằng Đào giới thiệu ngắn gọn, ông chỉ vào chỗ trống phía sau: "Tự tìm chỗ ngồi đi."
Tống Dụ Minh nhìn quanh thì phát hiện chỉ còn mỗi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-nhanh-chong/3620180/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.