Chuyến bay của Tống Khải Minh dự kiến sẽ hạ cánh vào lúc 5 giờ chiều. Tống Dụ Minh đã đặt trước một bó hoa ở cửa hàng hoa, sau giờ làm anh ghé qua lấy rồi đến sân bay, lúc anh đến sân bay cũng vừa kịp lúc Tống Khải Minh qua cửa hải quan. Hai anh em gặp nhau ngay tại sảnh sân bay.
"Anh!" Tống Khải Minh vui mừng la lên, cậu nhóc tháo kính râm, kéo vali chạy vội tới trước mặt anh mình.
Tống Dụ Minh cầm bó hoa bằng một tay, mở rộng vòng tay ôm lấy em trai mình: "Mấy năm không gặp, em đã cao hơn anh rồi."
"Dù có cao bao nhiêu anh vẫn mãi là anh của em." Tống Khải Minh cúi xuống nhận lấy bó hoa từ tay anh: "Bó hoa này đẹp quá, nhìn anh cầm trên tay hệt như người mẫu trên trang bìa tạp chí vậy."
Tống Dụ Minh cười nhẹ, anh đứng sang một bên khoác vai em trai mình: "Em chỉ giỏi nịnh anh thôi."
Tống Khải Minh theo anh đi vài bước: "Bây giờ chúng ta đi ăn tối phải không ạ?"
"Đúng vậy, anh đã đặt bàn ở một nhà hàng có món mì ý và tôm hùm nướng mà em thích rồi." Tống Dụ Minh bước tới cửa thang máy, thả vai em trai ra: "Ngồi máy bay mười tiếng rồi, thấy thế nào?"
"Tốt ạ." Tống Khải Minh hào hứng nhớ lại: "Trưa nay em gọi một phần cơm gà áp chảo, gà được phủ một lớp lòng trắng trứng, ăn ngon lắm ạ."
"Em chỉ lo ăn thôi à?"
"Chứ sao nữa, ăn uống là việc hàng đầu đó, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-nhanh-chong/3620175/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.