Những ngày tiếp theo, hai người không ai nhắc lại về vụ tai nạn hay chuyện tranh cử, cả hai cùng sống và làm việc dưới một mái nhà. Trình Hướng Lê được công ty cho nghỉ vài ngày để đi kiểm tra sức khỏe.
Sau hơn một tháng cứu chữa, tình hình của các bệnh nhân bị thương trong vụ tai nạn ngày 27/8 đã dần ổn định, khối lượng công việc của Tống Dụ Minh cũng giảm bớt phần nào.
Bỗng một bữa tối nọ, Trình Hướng Lê ra ngoài chạy bộ, còn Tống Dụ Minh ở nhà chơi đùa với mèo thì bất ngờ nhận được cuộc gọi từ em trai ở Úc.
Nhà Tống Dụ Minh có năm anh chị em, Tống Khải Minh là con út trong gia đình, hiện đang học đại học.
Vừa nhấc máy là Tống Dụ Minh đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc: "Anh! Lâu rồi không gặp. Em có hai tin tốt muốn báo cho anh đấy!"
Mặc dù là anh em ruột nhưng tính cách của họ hoàn toàn khác biệt. Tống Dụ Minh nghe vậy chỉ cười nhẹ: "Em nói đi."
"Em đã nhận được học bổng toàn phần của trường Đại học Wageningen! Tháng ba năm sau sẽ nhập học."
"Chúc mừng, chúc mừng, lần trước anh đã nói em rồi mà, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu." Đại học Wageningen là ngôi trường mà Tống Khải Minh luôn mơ ước, Tống Dụ Minh nghe tin thì không khỏi vui mừng cho em trai mình: "Tin tốt thứ hai là gì?"
"Em đã xin gia hạn được visa, có thể ở lại Trung Quốc ba tháng. Anh, khi nào anh rảnh em sẽ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-nhanh-chong/3620174/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.