Tựa như đang bước trong mơ, một phép màu không dám vọng tưởng.
Vẫn còn người sống sót — cho dù chỉ là một ít — vẫn còn người sống sót! Những ngày lo sợ và chịu đựng bao lời mắng chửi, dường như phút chốc đều không còn quan trọng nữa.
Ngu Họa lảo đảo từng bước, khi đến lại sở cảnh sát thì bác sĩ pháp y đã hoàn tất khám nghiệm.
Cảnh sát nói chuyện với họ, Chu Nhĩ Câm phải đỡ lấy cô.
Cảnh sát thông báo:
“Kết quả giám định cho thấy ông ta chết vì nhồi máu cơ tim, không phải do ngoại lực. Gia đình ông ta vừa được mời đến hỏi cung, họ xác nhận đúng là ông ta có bệnh tim, thường xuyên phải uống thuốc duy trì.”
Không phải chết do ngoại lực.
Ngu Họa nhìn về phía người nhà đang khóc cách đó không xa — ít nhất, họ còn có thi thể nguyên vẹn để mang về.
Không phải chết do ngoại lực, nghĩa là ngoại lực không đủ khiến người ta tử vong.
Chu Nhĩ Câm nhìn Ngu Họa, người rõ ràng đã gầy đi rất nhiều trong thời gian qua. Bàn tay anh siết nhẹ lên vai cô mỏng như tờ giấy, sợ rằng chỉ cần dùng thêm chút lực, người yêu của mình sẽ vỡ vụn.
“Em có thể quay về mô phỏng lại đường bay gặp nạn không, hay để anh cho người đến giúp?”
Đôi mắt Ngu Họa đỏ hoe, nhưng trong ánh nhìn ấy lại bừng lên một sức mạnh thôi thúc cô đứng dậy:
“Em có thể. Em phải tự mình làm mới yên tâm.”
Mang theo dữ liệu đường bay sự cố mà Lệ Như Hạc đã mô phỏng sẵn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5066331/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.