Ngu Họa gần như buột miệng:
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Đối phương khẽ nghiêng người lại gần:
“Có liên quan đến Tường Điểu.”
Ngu Họa ôm một tia mong đợi mỏng manh, giọng khẽ run:
“…Như thế nào?”
Người kia đáp:
“Chúng tôi tìm thấy một chiếc camera khá khuất trên du thuyền. Trong đoạn ghi hình có thể thấy ở chiếc tàu lớn đến tiếp ứng, giữa đêm tối, có mấy người từ chỗ chân vịt ném xuống một cái bóng đen. Nhưng dù đã chỉnh sáng hết cỡ, vẫn nhìn không rõ.”
Từ vị trí chân vịt ném xuống…
Hoàn toàn trùng khớp với những gì Lý Sướng từng nói.
Thái dương Ngu Họa giật liên hồi:
“Video đâu?”
Thư ký của Trần Vấn Vân lấy điện thoại ra, mở cho cô xem.
Trong khung hình chỉ toàn một màu đen, phải chỉnh sáng tối đa mới lờ mờ thấy được vài người đứng ở đuôi tàu, dường như đang bàn bạc điều gì đó. Một lát sau, một người bị trói chặt chân tay, vùng vẫy kịch liệt, bị họ khiêng lên.
Ngu Họa bất giác bật dậy khỏi ghế.
May mà các vị giám đốc đã về hết, nếu không chắc chắn sẽ lộ ra sự khác thường.
Cô nhìn rõ người đó liên tục giãy giụa, muốn chống cự, nhưng bọn chúng lại coi anh như một con chó, bất ngờ cầm vật gì đó đập mạnh vào đầu.
Anh ngay lập tức bất động.
Ngu Họa như thể chính mình bị giáng một đòn, đầu óc choáng váng, thân thể cứng đờ tại chỗ.
Rồi mấy người kia gọn gàng ném anh xuống biển.
Sau đó, bọn họ thản nhiên rời khỏi, nhẹ bẫng, tựa như chưa từng giết một mạng người.
Tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5062089/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.