Ngu Họa thăm dò hỏi:
“Ba mẹ dạo gần đây có nhận được cuộc gọi lạ hoặc tin nhắn gì không ạ?”
“Chỉ có vài cuộc điện thoại quảng cáo làm phiền thôi.” Trần Vấn Vân áp tay lên trán, đáp lại.
Ngu Họa lại thử mở lời:
“Có thể cho con xem được không?”
Trần Vấn Vân mệt mỏi đưa điện thoại cho cô.
Ngu Họa mở mục chặn số lạ ra xem, phát hiện trong đó có số điện thoại mà Chu Nhĩ Câm từng dùng để nhắn tin cho cô.
Thì ra Chu Nhĩ Câm đã gọi cho mẹ.
Cô chợt hiểu ra, có lẽ không phải anh không muốn báo tin cho ba mẹ, mà là điện thoại của cha mẹ nhà họ Chu đều cài chế độ chặn số lạ.
Khác với điện thoại của cô, có thể nhờ kết nối đặc biệt mà nhìn thấy tin nhắn từ số lạ, thậm chí còn có thể trực tiếp kết nối, thao tác qua điện thoại để truyền tin cho cô.
Ngu Họa không vội lên tiếng, chỉ đưa điện thoại trả lại cho Trần Vấn Vân, rồi bất ngờ hỏi:
“Ba, con có thể xem điện thoại của ba không ạ?”
Giọng Trần Vấn Vân khàn khàn:
“Họa Họa, ý con là sao vậy?”
Ngu Họa cẩn trọng nói:
“Lúc sáng Tường Điểu có gọi tới, con nghĩ họ hẳn đã dùng nhiều số điện thoại khác nhau để gọi vào, nên cẩn thận một chút thì hơn.”
Dù có hơi thừa, nhưng ít nhiều cũng có thể khiến con dâu yên tâm hơn. Chu Trọng Minh không nói gì thêm, đưa điện thoại cho Ngu Họa.
Cô liếc nhìn, nhưng trong đó lại hoàn toàn không có số kia gọi đến hay tin nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5062086/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.