Chu Khâm khẽ siết tay quanh ly rượu vang. Nghe thấy Chu Nhĩ Câm từ chối, anh chỉ khẽ nói:
“Biết rồi.”
Rõ ràng sắp đến Tết, vậy mà không khí trên bàn cơm chẳng nhẹ nhàng chút nào. Sau kỳ nghỉ, còn có tiệc thường niên của tập đoàn, khi ấy mọi người sẽ phải chính diện đối mặt với Tường Điểu.
Dùng bữa xong, Ngu Họa cùng Chu Nhĩ Câm đi ra tiểu sảnh trong vườn ngồi xuống.
Cô hơi lo lắng:
“Sao dạo này anh không nói gì với em?”
“Không cần để em lo. Hơn nữa, nhiều chuyện đều là tuyệt cảnh sinh cơ, anh vốn đã đi qua bao lần như vậy.”
Chu Nhĩ Câm vẫn điềm đạm, dường như phong ba sóng gió thế nào với anh cũng không hề hấn gì.
Ngu Họa có chút thử thăm dò:
“Anh có chắc chắn 100% là ngăn được việc Tường Điểu sau khi eVTOL ra mắt sẽ giành được quyền phủ quyết không?”
“Không.” – Anh vẫn bình tĩnh trả lời.
Cô khó hiểu:
“Sao anh có thể thản nhiên vậy?”
Anh rót trà, giọng ôn hòa:
“Không thản nhiên thì càng phiền phức. Nếu anh còn cuống, người dưới càng hoảng loạn.”
Anh thật sự quá bình tĩnh. Loại tâm thế này, Ngu Họa cảm thấy cho dù mình thêm năm năm nữa cũng chưa chắc đạt được.
Đúng lúc này, điện thoại cô reo. Lời định nói với Chu Nhĩ Câm bị cắt ngang. Lấy máy ra, cô bất ngờ khi thấy người gọi là một nghiên cứu sinh trong nhóm phản biện.
Hai bên vốn không thân đến mức gọi điện. Chẳng lẽ bài báo có chuyện gì bất thường? Ngu Họa vội bắt máy, đầu dây bên kia hỏi:
“Chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5062078/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.