Ngu Họa ngồi xuống, vẫn giữ sự dè dặt nhưng cố gắng thể hiện thiện ý:
“Nghe nói ca phẫu thuật rất thuận lợi, chắc không bao lâu nữa là có thể bắt đầu phục hồi rồi.”
“Đúng vậy, Ngu tiểu thư, cuối cùng cũng gặp được cô. Tôi đã nghe rất nhiều chuyện về cô.” Trần Lạp Thanh lại cười, tỏ ra vô cùng thân mật.
Chuyện của mình? Ngu Họa tự thấy bản thân không phải kiểu người quá phô trương. Trong dư luận của Phi Hồng, cô cũng không đến mức nổi bật, càng chưa từng tham gia bất kỳ tiệc tụ hội nào của hội đồng quản trị hay cổ đông.
Hẳn là rất khó để nghe được quá nhiều chuyện về cô.
Tuy vậy, Ngu Họa cũng không hỏi thêm, những lời đồn đại về mình thế nào, cô cũng chẳng quá bận tâm.
Người đối diện nhiệt tình vẫn hơn là khó gần.
“Dạo này cô thấy thế nào? Ổn chứ?” Cô quan tâm đến tình trạng của đối phương.
Trần Lạp Thanh cười, nhưng trong giọng điệu lại ẩn chút mỉa mai:
“Tốt hơn nhiều rồi. Nếu phó chủ tịch Chu không đến thăm tôi, chắc tôi còn hồi phục nhanh hơn nữa.”
Nghe vậy, Ngu Họa cũng nhanh chóng tìm ra cách giải quyết:
“Hay là tôi thêm liên lạc của cô nhé, sau này có chuyện gì cô có thể tìm tôi, không cần phải liên hệ với Chu Nhĩ Câm nữa.”
Giọng cô bình thản, không chút dao động. Khi nhắc đến ba chữ Chu Nhĩ Câm, cũng chẳng có lấy một tia thân mật riêng tư, chỉ nhờ âm lượng không lớn cùng chất giọng vốn dịu dàng nên nghe có phần mềm mại.
“Thật vậy sao?” Trần Lạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5062028/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.