Chu Nhĩ Câm bỗng có chút nghiêm túc nói:
“Vừa rồi mẹ em gọi cho anh, nói dạo này công ty bớt bận, bà ở nhà nhiều, hỏi chúng ta có muốn về nhà ở mấy ngày không.”
Ngu Họa không ngờ những câu nói trêu chọc trước đó của anh lại chỉ là khúc dạo, để làm cô thả lỏng, rồi mới dẫn đến chuyện này.
Cô cúi đầu:
“Anh thấy sao?”
Chu Nhĩ Câm thành thật:
“Nếu nói về lễ nghi thì đúng là nên về nhà em ở vài ngày. Nhưng nếu em thấy không thoải mái, thì ta ở một hôm rồi viện cớ rút lui cũng được.”
Ngu Họa thực ra không ngại về nhà, cô đã quen với những chuyện của Ngu Cầu Lan. Nhưng mang Chu Nhĩ Câm về, cô không muốn anh phải chịu khó xử, hoặc phải trải qua những dằn vặt vốn không cần thiết.
Cô suy nghĩ:
“Ngày mai em trả lời anh được không?”
Chu Nhĩ Câm tất nhiên để cho cô quyền chọn lựa:
“Được. Tối nay mình về nhà riêng, không ở nhà lớn, yên tĩnh hơn, để em có thời gian nghĩ kỹ.”
Ngu Họa khẽ “Ừm.”
Thế nhưng cả đêm, cô vẫn chưa nghĩ ra quyết định thực tế nào.
protected text
Không ngờ khi lên lầu thì chạm mặt Lý Sướng. Bầu không khí quanh ông ta rất nặng nề, thang máy lên đến tầng ba rồi, ông ta mới gượng cười một tiếng:
“Chào chủ nhiệm Ngu, buổi sáng tốt lành.”
Nghe thì thân thiện, nhưng Ngu Họa cảm nhận được là ông ta nghiến răng nói ra. Cô chỉ lễ phép đáp lại:
“Chào thầy.”
Lên lầu, hai người tách ra.
Ngu Họa vẫn cảm giác được, đối phương vừa oán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5062013/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.