Trần Vấn Vân vui vẻ nhận lấy:
“Vất vả cho em trai phải chạy một chuyến. Đổi là người khác đi lấy, mẹ cũng chẳng yên tâm, sợ mang nhầm loại giống cải tiến khác về.”
Chu Khâm chỉ nói không vất vả, nhưng khóe mắt lại thoáng liếc về phía Ngu Họa.
Cô ngồi dưới chiếc ô lớn hình đa giác trong vườn, cách anh một đoạn.
Chỉ cần nhìn gương mặt ấy, trong lòng anh lại dâng lên vị chua xót khó nói thành lời.
Rõ ràng có cơ hội ngồi gần bên cô, lẽ ra nên vui vẻ mới phải.
Điện thoại Ngu Họa chợt rung, cô cầm lên liếc qua.
Là tin nhắn của Chu Nhĩ Câm:
“Hôm nay trời đẹp quá.”
Ngu Họa bất giác muốn cười, nhưng nghĩ bên cạnh còn có người, cô cố nén lại, giữ gương mặt bình thản trả lời:
“Anh sao trời đẹp hay xấu gì cũng phải nói với em vậy?”
Chu Nhĩ Câm:
“Xem ra em không thích đề tài này.”
Một lát sau, như đang cân nhắc kỹ xem cô thích nói chuyện gì, anh mới gửi tiếp:
“Hôm nay trời thật tệ.”
Ngu Họa: “…”
“Rốt cuộc anh muốn nói gì?”
Chu Nhĩ Câm ngắn gọn:
“Chỉ muốn nói chuyện với em thôi.”
Ngu Họa phải gắng lắm mới giữ được mặt nghiêm, không bật cười.
Rồi tin nhắn nữa tới:
“Anh muốn về nhà.”
Ngu Họa: “…”
Anh vạch trần thẳng:
“Em đang ở nhà à?”
Ngu Họa: “…”
Cô liền im lặng, không trả lời hai tin liên tiếp.
Chu Nhĩ Câm:
“Có vẻ thật sự không nên để dễ dàng có được.”
Ngu Họa: “?”
Chu Nhĩ Câm:
“Họa Họa từ sau khi ngủ cùng anh, liền lúc nóng lúc lạnh.”
Ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5062012/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.