Chu Nhĩ Câm thu lại ánh mắt, bình thản bấm nút nâng kính xe lên.
“Chị dâu…”
Tiếng xưng hô ấy, vốn dĩ Chu Khâm không hề muốn nói ra, nhưng dưới ánh nhìn của anh trai, anh buộc phải thốt lên.
Song hoàn cảnh hiện tại không cho phép anh lộ ra chút dao động nào vì cảm xúc. Lâm Thiên Ẩn, người chưa hay biết gì, thì kinh ngạc:
“Cô Ngu là chị dâu anh?”
Thì ra, bữa tiệc đính hôn mà trước đây cô không đi, chính là lễ đính hôn của cô giáo Ngu với phó giám đốc Chu.
Lâm Thiên Ẩn nhất thời sững sờ, không ngờ Ngu Họa lại có mối liên hệ chẳng hề xa xôi với mình như vậy.
Chu Khâm không thể biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào vào lúc này, chỉ đành nhẫn nhịn ừ một tiếng:
“Ừ.”
Lâm Thiên Ẩn thốt lời cảm thán:
“Anh trai anh thật là may mắn…”
Được ở bên một người phụ nữ xuất sắc như vậy, chỉ nghĩ thôi cũng biết phải bao nhiêu trân trọng và bảo vệ mới có thể theo đuổi được Ngu Họa.
Thế mà Chu Khâm chưa bao giờ nói cho cô biết.
Rõ ràng cô đã nhiều lần bày tỏ sự ngưỡng mộ dành cho Ngu Họa trước mặt anh.
Lâm Thiên Ẩn không biết trong lòng Chu Khâm nghĩ gì, chỉ liếc sang phía đó mấy lần, rồi khách khí khen thêm:
“Nhưng mà anh trai và chị dâu nhìn đúng là rất xứng đôi.”
Có một loại cảm giác vi diệu như “tướng phu thê”, thứ khoảng cách được giữ trong chừng mực, nét mặt không tùy tiện hé lộ với mọi người.
Cảm giác ấy, khó nói thành lời.
Chu Khâm chỉ lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5055241/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.