Trong lòng cô như có thứ gì lơ lửng:
“Chưa.”
Chưa kịp đợi anh trả lời, cô bỗng gửi thêm một câu:
“Chu Nhĩ Câm, trước đây anh chọn em là vì sao?”
Bên kia hiện dòng chữ “đang nhập…”.
Nhưng cô đã chìm vào ký ức.
Sau khi chia tay Chu Khâm khoảng ba bốn tháng, tuy cô không chủ động, nhưng các buổi gặp gỡ, xem mắt do người khác sắp xếp, cô cũng không còn từ chối gay gắt như trước.
Cô cần một mối quan hệ nghiêm túc, có trách nhiệm và kết quả rõ ràng — không muốn quay lại kiểu tình cảm tưởng như tốt với mình, nhưng thực chất luôn bỏ qua cảm xúc của cô.
Ngày trước, cô quá trẻ để phân biệt thế nào là tốt, thế nào là không.
Cô từng nghĩ, chỉ cần người đó bênh vực mình vài câu trước mặt người ngoài, vậy là đủ.
Thực ra, đi xem mắt không nhất thiết phải có kết quả gì, chỉ là cô cảm thấy mình nên bước ra ngoài nhìn thế giới một chút.
Cho tới một lần dự tiệc, Lý Sướng đưa cô đến ăn cùng người bên Phi Hồng. Ngay khi bước vào, cô đã thấy Chu Nhĩ Câm ngồi ở ghế chủ vị. Lâu lắm không gặp, cảm giác khí thế của anh càng mạnh mẽ hơn.
Vẻ lạnh nhạt, điềm đạm khiến mọi người trong bàn dè chừng địa vị của anh, không dám nhiều lời.
Hai người đương nhiên không trò chuyện gì. Nói là “thế giao” nhưng thực ra không thân.
Ra về, cô lại chạm mặt một anh chàng xem mắt cứ bám riết lấy mình.
Đó là người Lý Sướng giới thiệu, liên tục thuyết phục rằng anh ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5023289/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.