“Không ăn đồ nướng thì mẹ chiều nay với mấy dì có làm ít bánh ngọt, hai đứa có muốn ăn thử không?” Trần Vấn Vân lại gợi ý.
Chu Nhĩ Câm quay sang hỏi Ngu Họa:
“Muốn ăn không?”
Ngu Họa cũng hơi muốn nếm thử:
“Ừm…”
Chu Nhĩ Câm khép sách, không làm mất hứng, mỉm cười nhạt:
“Lần này chắc không phải món hắc ám nữa chứ?”
“Đương nhiên là không.” Trần Vấn Vân lập tức tự minh oan, “Họa Họa, con phải ăn nhiều một chút đấy nhé, lần này đến cả bếp trưởng nhà mình cũng khen ngon.”
Người làm nhanh chóng mang ra một khay bánh.
Hình dáng đủ loại: sen, hồng, ngọc lan, quế hoa, thỏ ngọc… chỉ nhìn thôi đã thấy đủ đẹp để bày bán trong tiệm.
Khi đặt trước mặt Chu Nhĩ Câm, Trần Vấn Vân còn nhắc:
“Cái này bên trong có nhân quế hoa.”
Đến lượt Ngu Họa, cô tiện tay lấy một miếng.
Cắn một cái, bên trong là nhân đậu đỏ, ngọt vừa phải, không hề ngấy.
Chu Nhĩ Câm dùng nĩa nhỏ, chính xác xiên miếng bánh thỏ ngọc nhân quế hoa.
Ngu Họa âm thầm ghi nhớ.
Anh thích quế hoa sao? Thấy Chu Nhĩ Câm cắn một miếng, Trần Vấn Vân lập tức đòi khen:
“Ngon chứ?”
Chu Nhĩ Câm khẽ cười:
“Tiến bộ nhiều lắm, có thể cân nhắc đi thi lấy chứng chỉ làm bánh rồi.”
Ngu Họa không giỏi ăn nói, nhưng vẫn khen:
“Rất ngon.”
Trần Vấn Vân đắc ý:
“Tối nay nhớ ăn hết đĩa này nhé, mai mẹ làm thêm.”
Thực ra một đĩa chỉ tám cái, dễ dàng ăn hết.
Trần Vấn Vân lên ngủ trước.
Ngu Họa lặng lẽ ăn hai cái, chuyền một vòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5023282/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.