Khi hai người chuẩn bị ra ngoài, vì đã quá lâu không mang giày cao gót nên Ngu Họa chưa kịp thích ứng, bị vấp nhẹ ở bậc cửa, suýt nữa mất thăng bằng.
Một bàn tay lớn, ấm áp và khô ráo lập tức siết chặt lấy vai cô, cánh tay vòng ngang qua bờ vai.
Giọng nam trầm thấp, càng kề sát càng như bao bọc lấy người ta:
“Cẩn thận.”
Anh ta cao lớn hơn cô quá nhiều, thoáng chốc, cô như bị Chu Nhĩ Câm ôm vào trong lòng.
Vòng ôm ấy rất ấm, lồng ngực rắn chắc rộng lớn truyền ra nhịp tim mạnh mẽ, ổn định. Hương bách mộc xen lẫn chút đắng của ngải cứu và mùi trầm cháy thoang thoảng, trưởng thành đến mức khiến người ta có chút mềm nhũn chân. Bờ vai bị anh nắm khẽ tê đi.
“Đứng vững chưa?” – giọng anh chậm rãi vang lên.
Ngu Họa vội vàng gật đầu, bàn tay Chu Nhĩ Câm lập tức rời khỏi vai cô, động tác có chừng mực.
Anh giơ tay đóng cửa.
Đúng lúc ấy, một vị tiền bối trong Viện nghiên cứu thiết kế máy bay đi ngang qua, thấy Ngu Họa đứng cạnh một người đàn ông tuấn tú, khí chất xuất chúng, không khỏi bất ngờ, cười hỏi:
“Kỹ sư Ngu, đây là bạn trai cô à?”
Không hiểu sao, Ngu Họa lại thấy hai chữ “bạn trai” đặt bên Chu Nhĩ Câm nghe có phần quá mập mờ, bèn liếc nhìn anh.
Không ngờ ở khoảng cách gần như vậy, ánh mắt cô lập tức bắt gặp phần yết hầu trắng ngần của anh, mấy chiếc khuy áo sơ mi đã được cởi ra, để lộ xương quai xanh thẳng và ngang, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5021107/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.