Gần đây, Lương Cốc Âm thường xuyên lui tới căn cứ của tiêm kích J-1. Nhưng cô ấy không đến với mấy lý do linh tinh để kiếm cớ làm phiền người khác, mà là đến đường hoàng, quang minh chính đại.
Ba cô ấy vì sĩ diện nên đã sắp xếp cho cô ấy một công việc tại tòa soạn báo với danh nghĩa là phóng viên ảnh. Lương Cốc Âm tính cách ham chơi, lại chẳng mấy bận tâm chuyện công việc. Đối với cái công việc mua bằng tiền này, cô ấy chẳng mấy khi nghiêm túc, ba ngày đi làm, hai ngày nghỉ đi chơi, trước giờ toàn là lấy lệ.
Ra trường gần hai năm, cộng lại số buổi cô ấy đi làm còn chưa tới một nửa. Người trong tòa soạn ai nấy đều biết cô ấy là kiểu “công chúa trời sinh”, “thiên long nhân” nắm trong tay một công việc tốt đến thế mà chẳng mấy để tâm, ngày ngày chỉ muốn nằm không hưởng thụ.
Kiểu người như cô ấy chẳng được xem là đối thủ cạnh tranh thực sự, dân văn phòng chẳng buồn giận, chỉ biết thở dài ngưỡng mộ, rồi dần dần cũng thành quen.
Thế mà dạo gần đây, khi nghe tin tòa soạn có một chuyên mục về căn cứ quân sự, công chúa bỗng hứng thú, chủ động nhận phần công việc chụp ảnh.
Lương Cốc Âm từ khi nào lại nhiệt tình với công việc như thế chứ? Đến mức khiến cả trưởng ban cũng phải giật mình. Nhưng khi hiểu ra ý đồ thực sự của cô ấy, ông ta cũng không khỏi lúng túng.
“Tiểu Lương này, chuyên mục quân đội bên tổng biên rất coi trọng, đã được xếp vào nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-ben-em-ngoc-tu-nhan/5197501/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.