Nội thất của nhà họ Lâm đều dùng vật liệu tốt nhất, cách âm tất nhiên cũng cực kỳ tốt nhưng Lâm Dữ Kiêu thì lại cố tình trêu chọc cô.
Nhìn dáng vẻ Trịnh Thư Hạ cắn môi, nghẹn ngào không dám phát ra tiếng, lại càng k*ch th*ch sở thích có phần… b**n th** của Lâm Dữ Kiêu.
Dù vậy, cuối cùng anh vẫn không đến mức quá đáng.
Mới “vào trận” được một nửa, anh đã rất có lòng tốt mà nói với cô rằng: “Nhà anh cách âm tốt lắm.”
Kết quả, Trịnh Thư Hạ tức đến nửa sống nửa chết, nghiến răng nghiến lợi, hung hăng cắn lên lưng anh một phát để lại dấu răng rõ ràng.
Kết quả là, Lâm Dữ Kiêu hoàn toàn không biết xấu hổ, còn ngang nhiên “khoe khoang” khắp nơi với vết cắn ấy. Anh không thèm xử lý gì vết thương, vẫn ung dung ăn sáng, trò chuyện như thường, khiến người trong nhà đều thấy rõ dấu vết ấy…
Cuối cùng vẫn là Trịnh Thư Hạ không chịu nổi ánh mắt của mọi người, đành kéo anh về phòng, dán một miếng băng cá nhân lên lưng anh.
Cô rốt cuộc cũng hiểu ra, tốt nhất đừng nên giận dỗi với Lâm Dữ Kiêu. Bởi người cuối cùng không chịu nổi cái mặt dày của anh, luôn luôn là cô.
Bên ngoài phòng, Triệu Duyên và Lâm Khải Thu lặng lẽ trao nhau ánh mắt, cả hai đều nhìn thấy ý cười lóe lên trong mắt đối phương.
“Lão Lâm này, xem ra quan hệ giữa Dữ Kiêu và con dâu nhỏ cũng không tệ đâu ha.” bà vui vẻ nói, “Muốn có thêm cháu nữa chắc vẫn còn hy vọng đấy.”
—–
Đêm giao thừa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-ben-em-ngoc-tu-nhan/5197462/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.