“Lâm… Lâm phu nhân?”
Dù hai người đã quyết định kết hôn, nhưng sự chuyển đổi thân phận quá nhanh khiến Trịnh Thư Hạ hoàn toàn chưa kịp thích nghi.
Chứ đừng nói đến việc thoải mái thay đổi cách xưng hô như Lâm Dữ Kiêu.
Cô ngẩn người một lúc, rồi mới lí nhí đáp lại một tiếng “Ừ…”, xem như ngầm đồng ý.
Lâm Dữ Kiêu không tiếp tục trêu chọc cô về cách gọi đó, mà bắt đầu nói chuyện nghiêm túc: “Sau khi hồ sơ được duyệt xong sẽ có mấy ngày nghỉ cưới, em tính sắp xếp thế nào?”
Trịnh Thư Hạ hỏi cụ thể hơn: “Mấy ngày là khoảng bao nhiêu?”
“Ừm, còn tùy xem lúc đó đội có chuyện gì đột xuất không. Ít thì ba ngày, nhiều thì nửa tháng.” Lâm Dữ Kiêu dừng một chút rồi tiếp: “Nếu đi tuần trăng mật thì có thể ra khỏi tỉnh, còn không thì phải xin báo cáo, rất phiền. Em cứ chọn chỗ nào gần gần thôi.”
“Ơ?” Trịnh Thư Hạ ngơ ngác: “Còn phải… đi tuần trăng mật nữa à…”
‘Kétt——’ Là tiếng bánh xe ma sát với mặt đường, xe thắng gấp trước đèn đỏ phía trước.
“Dĩ nhiên là phải đi tuần trăng mật rồi.” Lâm Dữ Kiêu quay đầu nhìn cô, nở nụ cười vô cùng ‘thân thiện’: “Anh nói rồi mà, chúng ta là kết hôn đàng hoàng, không phải diễn trò.”
Ám chỉ rất rõ ràng: anh muốn có nghi thức, cảm giác trang trọng.
“Ờ…” Trịnh Thư Hạ vốn không quá quan trọng mấy thứ hình thức, rón rén hỏi: “Chẳng lẽ… anh còn định tổ chức đám cưới luôn hả?”
“Em nghĩ sao?” Lâm Dữ Kiêu hỏi lại.
“Không hẳn là không… nhưng…” Trịnh Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-ben-em-ngoc-tu-nhan/5197449/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.