Chạy đến trước cửa phòng chứa đồ, Trịnh Thư Hạ phát hiện… cửa đã bị khóa.
Cô vốn dĩ có thể không ngại ngần đi gõ cửa phòng Trịnh Kỳ Xuyên giữa đêm khuya làm phiền anh, nhưng lại không thể trơ trẽn đến mức sang gõ cửa phòng dì Trương xin chìa khóa.
Bất đắc dĩ, cô đành từ bỏ ý định, tiếc nuối thở dài một hơi, lắc lư trở về phòng mình.
Lúc này đã quá nửa đêm, cũng là ngày nghỉ cuối cùng của cô. Nhưng may mắn là, sau khi vượt qua giai đoạn huấn luyện nhập ngũ đầy khắc nghiệt, cuộc sống tại đội J-1 sau này sẽ không còn gian khổ đến thế.
Dù yêu cầu vẫn cao hơn nhiều so với thời còn ở trường quân đội, nhưng đó chỉ là rèn luyện thường nhật, không còn những hồi còi tập hợp giữa đêm khuya hay bài kiểm tra thể lực nâng độ khó một cách cố ý nữa…
Trịnh Thư Hạ cảm thấy mình vẫn có thể chịu đựng được.
J-1 là một trong những lực lượng không quân tinh nhuệ nhất cả nước, đội ngũ tổng thể vừa hiện đại vừa gọn nhẹ như lưỡi dao sắc bén.
Đơn vị này thuộc về hệ thống biên chế quân khu, nhưng lại là một nhóm tách biệt, độc lập về mặt tổ chức.
Toàn đội, nếu không tính các nhân viên hậu cần, cũng chỉ có hơn một trăm phi công bao gồm nhiều đơn vị chuyên biệt như đổ bộ đường không, vận tải, trinh sát… nhưng chiếm số đông nhất vẫn là phi công tiêm kích.
Dưới trướng J-1 có mấy tiểu đội, mỗi đội tối đa mười lăm người. Lâm Dữ Kiêu là đội trưởng của Đội Một,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-ben-em-ngoc-tu-nhan/5197445/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.