Việc Trịnh Thư Hạ thích Tống Lẫm, thật ra là một chuyện hoàn toàn tự nhiên. Cô đã quen anh ấy từ khi còn rất nhỏ, từ cái thời mà ký ức vẫn còn mờ nhạt như sương sớm.
Trước năm mười một tuổi, trước khi chuyển nhà, nhà họ Trịnh và nhà họ Tống cùng sống trong một khu đại viện. Mà Tống Lẫm, cũng như Trịnh Kỳ Xuyên, đều lớn hơn cô năm tuổi. Họ cùng nhau lớn lên, đích thực là thanh mai trúc mã.
Một cô bé xinh xắn như búp bê sứ, từ nhỏ đã nổi bật, ai nhìn cũng phải để tâm. Vậy bên cạnh sao có thể thiếu một kỵ sĩ bảo vệ công chúa? Trong ký ức của Trịnh Thư Hạ, Tống Lẫm chính là người kỵ sĩ ấy. Anh ấy lớn lên cùng cô, đồng hành suốt những năm tháng dài đằng đẵng. Không biết đã bảo vệ cô khỏi bao nhiêu lần rắc rối.
Dù cho có Trịnh Kỳ Xuyên, có cả vệ sĩ nhà họ Trịnh… nhưng với Thư Hạ, anh ấy vẫn là người đặc biệt nhất.
Một trong những ký ức sâu sắc nhất với cô, là năm lớp 7, lần đầu tiên trong đời, cô được một cậu bạn tỏ tình. Mười ba tuổi, nói ra thì vẫn còn quá nhỏ, nhưng khi ấy, cô đã bắt đầu lờ mờ hiểu thế nào là “trái tim rung động”.
Cậu bạn ấy viết thư tay. Mà chính Tống Lẫm là người đọc nó hộ cô. Anh ấy vừa đọc vừa bật cười: “Bạn Trịnh Thư h* th*n mến, tớ thích cậu. Cậu xinh xắn, dễ thương, học giỏi nữa. Khi thầy cô bảo cậu phụ đạo riêng cho mấy bạn học yếu nhất lớp, cậu vẫn kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-ben-em-ngoc-tu-nhan/5197434/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.