Văn Lâm ngón tay đặt trên con chuột gõ gõ nhẹ, nhẹ giọng nói: "Hiện tại xem bọn họ làm cái gì đã."
Hà Ngộ Ngộ khom lưng, dùng tay chặn cành hoa hồng trước mặt.
"Đi phòng khách trước." Hà Ngộ Ngộ thì thào.
Nguỵ Mai đi theo sau cô, hai người đi ra ngoài phòng khách trong bóng tối, vì là vách kính nên họ có thể nhìn thấy những gì đang diễn ra bên trong.
"Không có ai." Nguỵ Mai nói.
Hai người nhìn nhau cảm thấy có chút kỳ quái, nói một cách logic, khi biệt thự như vậy cúp điện, người giúp việc sẽ thắp nến, vậy tại sao lại không có ánh sáng?
Văn Lâm ở dưới tầng hầm có thể nhìn rõ hai người bọn họ đang làm gì.
"Nếu bọn họ phát hiện ra thứ gì, lập tức động thủ." Văn Lâm lạnh lùng nói.
"Vâng."
Hà Ngộ Ngộ nhẹ nhàng đẩy cửa phòng khách ra, đưa tay ra sau eo sờ súng.
"Cẩn thận." Cô hú hồn vỗ vỗ vai Nguỵ Mai, vừa rồi, cô suýt làm đổ một cái bình ở cửa.
Nguỵ Mai khom lưng rón rén đi theo sau lưng cô, cô chỉnh chỉnh lại bình hoa.
"Em không cảm thấy có chút kỳ lạ sao?" Hà Ngộ Ngộ hỏi.
"Có gì lạ vậy?" Ngụy Mai nhìn xung quanh, mọi thứ đều tĩnh lặng, xem ra Văn Lâm đã thực sự ngủ say rồi.
Hà Ngộ Ngộ cau mày trong bóng tối: "An tĩnh đến mức lạ thường."
"Nói thế thì cũng có chút cảm giác lạ." Ngụy Mai dựa vào tường: "Ngôi nhà này sẽ không bị ma ám đúng không?"
Hà Ngộ Ngộ nhìn cô ngây người: "Em có chắc chắn rằng có thể tắt camera
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-bat-ngo-nhu-ca/930195/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.