"Sao vậy?" Hà Ngộ Ngộ đang lái xe với tốc độ nhanh hơn rất nhiều.
Nguỵ Mai cau mày, ngón tay nhanh chóng gõ vào bàn phím: "Hệ thống điện ở phố này có tường lửa, nhưng rất nhanh sẽ bị phá."
"Tại sao chúng ta không cắt dây đi?" Hà Ngộ Ngộ hỏi đùa giỡn.
Nguỵ Mai liếc mắt nhìn cô, nhấn phím Enter: "Hiện tại là xã hội pháp trị, nhìn bộ đồ cảnh sát chị đang mặc đi, chị không biết xấu hổ sao?"
"Suỵt—!" Liên tiếp mấy con đường bị cúp điện.
Cách đó không xa có tiếng reo hò vang dội của các học sinh trong trường.
"Trâu bò!" Hà Ngộ Ngộ phanh xe, dừng xe cách xa nhà Văn Lâm 2km.
"Nhớ năm đó em đây, ở trường đại học hack mạng lưới điện làm cho nó cúp điện vài ngày chơi." Nguỵ Mai lắc đầu và vô tình đập vào cửa kính ô tô.
Hà Ngộ Ngộ nhanh chóng đưa tay ra, cẩn thận sờ lên cửa sổ: "May mà cửa sổ không bị vỡ."
"Chị!" Ngụy Mai giả bộ tức giận muốn ra tay.
Hà Ngộ Ngộ rẽ xe vào một con đường và dừng lại ở một nơi kín đáo.
"Xuống xe đi đến nhà Văn Lâm." Hà Ngộ Ngộ cởi bỏ thắt dây an toàn, nhờ ánh trăng soi soi tóc của cô qua gương chiếu hậu.
Hai người bọn họ không dùng đèn pin, cả đường căn bản không có người đi bộ, ngoại trừ ánh trăng không quá sáng, căn bản là không có chút ánh sáng nào.
"Em... em sợ!" Ngụy Mai đi phía sau Hà Ngộ Ngộ, kéo lưng áo Hà Ngộ Ngộ.
Hà Ngộ Ngộ nhớ lại lúc trước khi đi điều tra "vụ án
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-bat-ngo-nhu-ca/930194/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.