Chương trước
Chương sau
Liệp Ân tuỳ tiện nói một câu sẽ cho Lạp Nhĩ Tư Bội ra ngoài, làm cậu bồn chồn chịu không được. Hắn cố ý về sau không nhắc đến chuyện đó, Lạp Nhĩ Tư Bội lo sợ hắn thật sự quên mất, càng chịu khó hầu hạ lấy lòng. Liệp Ân rất hưởng thụ Lạp Nhĩ Tư Bội nghe lời, đẩy nhanh dạy dỗ cậu. Lạp Nhĩ Tư Bội cũng rất có thiên phú làm đĩ, mới ngày trước cậu còn chống đối bỏ chạy khi phải mang đuôi mèo, giờ đây đã chấp nhận mang thêm cả xích cổ, bò giống như sủng vật dưới chân Liệp Ân. Thói quen là một thứ rất đáng sợ, đã bò được một lần, thì những lần sau đều không khó khăn vứt bỏ mặt mũi như vậy nữa. Lạp Nhĩ Tư Bội hiện đã có thể chui háng Liệp Ân mà không bài xích, thậm chí ẩn sâu trong cậu còn nảy sinh cảm giác an toàn khi chui dưới háng Liệp Ân, được Alpha kê cặc lên đầu mình. Đã hơn 2 tháng, ngoại trừ Liệp Ân thì Lạp Nhĩ Tư Bội không gặp bất cứ người nào. Liệp Ân từ từ đem hắn thành trung tâm thế giới của Lạp Nhĩ Tư Bội, làm cậu vừa chán ghét vừa ỷ lại hắn. Hắn cũng không để lại bất cứ đồ tiêu khiển gì cho Lạp Nhĩ Tư Bội, Lạp Nhĩ Tư Bội buồn chán muốn chết, mỗi ngày đều hình thành thói quen chờ đợi Liệp Ân trở về, chỉ cần nam nhân xuất hiện sẽ không tự giác vẫy đuôi, để nam nhân ôm ôm hôn hôn, ái muội dính dớp, nghe nam nhân kể một chút chuyện bên ngoài kia. Lạp Nhĩ Tư Bội thường thường sẽ được Liệp Ân tặng quà, hầu hết là đồ chơi tình dục cùng áo quần dâm tục, Liệp Ân cực kỳ tinh ý, ngẫu nhiên tặng cậu một vài kinh hỉ như sách. Sách là đạo giáo của tlđ, ban đầu Lạp Nhĩ Tư Bội ghê tởm không thôi, sẽ lén lút vứt đi. Nhưng trường kì nhận những thứ như cặc giả, trứng rung, hút núm vú, sự xuất hiện của cuốn sách đột nhiên lại không tệ đến thế. Theo phong tục của hành tinh Tạp Lạp Đan, Omega muốn đọc sách phải quỳ xuống cho cặc Alpha gõ lên trán, gọi là "khai thông linh trí". Liệp Ân tất nhiên muốn Lạp Nhĩ Tư Bội cũng phải như vậy, Lạp Nhĩ Tư Bội nháo tới nháo lui một hồi, Liệp Ân toả pheromone ra tức khắc Lạp Nhĩ Tư Bội hai chân vô lực quỳ sụp xuống. Liệp Ân nhếch miệng cười, Lạp Nhĩ Tư Bội bị hắn đánh dấu, quả thật không cách nào chống đối. Con cặc Alpha vừa dài vừa thô, rất có sức nặng. Liệp Ân cầm gốc cặc bắt đầu gõ bộp bộp lên đầu Lạp Nhĩ Tư Bội, Lạp Nhĩ Tư Bội chịu từng cũ cặc gõ lên đầu, phẫn uất đến mặt mũi đỏ bừng.
"Em nhăn nhó chuyện gì. Ở Tạp Lạp Đan, Omega các em đều quỳ dưới côn thịt của Alpha mà đọc sách."
Liệp Ân vừa cười sủng nịch vừa động hông, đem trứng dái cọ lên đầu Lạp Nhĩ Tư Bội làm tóc cậu rối loạn. Hai tay hắn xoa nắn mặt cậu, khí tức Alpha áp lực vô hình làm Lạp Nhĩ Tư Bội hít thở khó khăn, bắt đầu run rẩy chịu đựng bị kẻ thù hạ nhục. Lạp Nhĩ Tư Bội không biết, ngoài kia vũ trụ càng quá đáng hơn. Để tránh Omega chống đối chuyện quỳ bò, sách của Omega đều được chế tạo vô cùng đặc biệt. Giấy ban đầu nhìn vào sẽ không hề hiện chữ, chỉ khi Omega quỳ cúi đầu làm kệ gác trứng dái cho Alpha, Alpha tiểu ra đái lên trang sách, chữ mới có thể hiện ra, sau một thời gian thì lại biến mất. Vậy nên Omega không còn cách nào khác ngoài phụ thuộc hoàn toàn vào Alpha, cầu xin Alpha đái lên sách cho mình. Tri thức của Omega chính là hèn mọn như vậy, chỉ xứng ngang nước tiểu của Alpha mà thôi.
Liệp Ân cuối cùng vẫn giữ lời, đem cậu ra ngoài. Một buổi sáng Liệp Ân đang ôm cậu ngủ, cặc vẫn cắm trong lồn Lạp Nhĩ Tư Bội, hắn liền thì thầm nói sẽ đưa cậu ra khỏi phòng. Lạp Nhĩ Tư Bội hôm qua bị hắn hiếp dâm đến nhũn cả người ra, nghe được vậy thì nóng lòng vô cùng, nhưng quả thật không tài nào nhúc nhích nổi. Liệp Ân lại cố ý trêu đùa, nói cậu mau dậy chuẩn bị còn đi, Lạp Nhĩ Tư Bội run run rẩy rẩy cố thoát khỏi vòng tay Liệp Ân cùng với cặc bự, nhưng vừa nhích ra lại vô lực phịch xuống, trông giống như đang tự nhún cặc vậy. Gần nửa tiếng đồng hồ Liệp Ân nhàn nhã nằm ôm Lạp Nhĩ Tư Bội, xem cậu tự nhún cặc hắn đến mắt dần mất tiêu cự, chim nhỏ phun tinh ròng ròng. Cặc Alpha đụ đến sâu tận cùng tử cung, nếu không phải là Apha rút, thì Omega vĩnh viễn đính lên cặc Alpha. Chỉ là Liệp Ân không nói cho Lạp Nhĩ Tư Bội biết chuyện này mà thôi, để mặc Lạp Nhĩ Tư Bội ngu ngốc nỗ lực. Lạp Nhĩ Tư Bội uất nghẹn cực điểm, không còn cách nào ngoài ngẩng mặt cầu xin Liệp Ân.
"Liệp Ân, g-giúp em"
"Thật vô dụng, đến chuyện nhỏ này cũng không tự làm được."
Lạp Nhĩ Tư Bội biết Liệp Ân cố ý khó dễ mình, mặt đỏ lên nhưng không cãi lại được. Hắn vòng tay bế ngang eo cậu, để cậu bám lấy người hắn, cặc cắm lồn mà di chuyển, vừa đi vừa thao Lạp Nhĩ Tư Bội.
"Đ-đừng mà... Á~"
Lạp Nhĩ Tư Bội cả người giật nảy, nước miếng chảy ra, bị đụ đến bướm ướt sũng. Liệp Ân vẫn giả vờ không nghe thấy, thậm chí còn rảnh tay búng âm đế cậu. Liệp Ân đưa cậu vào phòng tắm, giúp cậu đánh răng rửa mặt. Lạp Nhĩ Tư Bội như đứa trẻ 3 tuổi được chăm bẵm, mỗi lần Liệp Ân dùng giọng điệu đối xử với sủng vật nói chuyện với cậu đều khiến cậu nhục nhã đến tận cùng.
Liệp Ân bế Lạp Nhĩ Tư Bội đến bồn tiểu, cười cười.
"Tiểu ra nào"
"D-dừng lại đi... đừng mà... aaaa~"
Một cột nước nóng bỏng bắn vào tử cung Lạp Nhĩ Tư Bội, toàn thân cậu giật lên, bụng nhỏ bị bàn tay to xoa nắn, chim nhỏ bị ống niệu đạo chặn lại không phát tiết được, chỉ có cái bướm đáng thương có thể róc rách tè dầm.
Bướm cậu không chỉ là bồn tinh mà còn là bồn tiểu của Liệp Ân.
"Ta-tại sao... tại sao lại phải đối xử với tôi như vậy..."
Cực độ nhục nhã làm Lạp Nhĩ Tư Bội nhịn không được khóc nấc lên. Trong lồn nước tiểu của Liệp Ân mạnh mẽ phun no căng tử cung, làm Lạp Nhĩ Tư Bội cảm thấy bản thân thật dơ bẩn đến khôn cùng, còn rách nát hơn gái điếm. Liệp Ân nghe cậu oán trách thì dịu dàng hôn lên gương mặt xinh đẹp của cậu.
"Những việc này chẳng phải là hiển nhiên sao? Ta ban cho em tinh dịch và nước tiểu của mình vì ta công nhận em là Omega của ta, để em luôn toát ra mùi hương của ta, để tất cả mọi người đều biết em thuộc về ta. Chút nữa chúng ta sẽ ra ngoài, Omega các em sẽ cảm thấy an toàn khi được Alpha của mình đánh dấu, đây là vì tốt cho em thôi."
Ha, muốn tốt cho cậu!
Một giọt nước mắt chua xót lại lăn dài trên má Lạp Nhĩ Tư Bội. Muốn tốt cho cậu nên hắn cưỡng hiếp cậu, dùng bạo lực đánh dấu cậu. Không chế kỳ động dục của cậu, mỗi ngày lặp lại vô hạn nhục nhã, đem cơ thể cậu khai phá thành dâm đãng, thành bồn chứa tinh dịch. Thậm chí hắn còn nước tiểu vào cơ thể cậu, đương cậu như thịt chậu. Vậy mà trong đầu kẻ điên này, tất cả những gì hắn làm là vì muốn tốt cho cậu!
Lạp Nhĩ Tư Bội mệt mỏi rũ rời, không còn sức lực để phản kháng nữa. Cậu im lặng khóc, nhưng vẫn nhịn không được há miệng thở dốc khi dòng nước vẫn đang không ngừng cọ rửa vách tường nhạy cảm. Cậu chán ghét cơ thể Omega của mình, bị nam nhân đái vào lồn mà cũng nứng đến nhầy nhụa nước. Cái lồn theo bản năng mút chặt lấy cặc bự, như muốn bú hết nước tiểu của Alpha. Những thứ này Lạp Nhĩ Tư Bội hoàn toàn không khống chế được, bên tai cậu nghe tiếng cười của Liệp Ân, cậu biết hắn cảm nhận được độ vô liêm sỉ của cậu, dâm hơn cả một con đĩ, quả thật sự đau xót này khiến cậu chỉ muốn chết quách cho xong.
"Từ từ, lồn ngoan đừng gấp. Không cần mút chặt thế đâu, nước tiểu của ta đều cho em cả mà."
Liệp Ân còn không ngại mà chọc vào nỗi đau của Lạp Nhĩ Tư Bội. Hắn thảnh thơi đái xong, ở trong lồn Lạp Nhĩ Tư Bội còn lắc cặc vài cái như muốn rũ sạch nước tiểu, lúc này mới nhu tình hỏi hoàng tử nhỏ.
"Bây giờ em muốn bám trên cặc ta để ta đưa em ra. Hay muốn bò dưới háng ta ra ngoài?"
Lạp Nhĩ Tư Bội nghẹn ngào, cậu biết cậu không có lựa chọn nào khác. Cậu đã đọc qua trong những cuốn sách, Tạp Lạp Đan omega chính là như thế, chỉ có thể chui háng hoặc ngậm cặc mà ra ngoài. Lạp Nhĩ Tư Bội im lặng không muốn chính mình nói ra, sự nhục nhã vô hạn này vượt mức chịu đựng của con người kiêu hãnh như cậu. Thấy Lạp Nhĩ Tư Bội im lặng rủ đầu tránh né, Liệp Ân lại có chút sinh khí. Hắn xách hai chân Lạp Nhĩ Tư Bội banh ra hai bên, hung khí chôn trong người cậu đột nhiên thao lên, như máy đóng cọc dập lồn cậu. Cái bụng chứa đầy tinh dịch cùng nước tiểu căng phồng ra, bị xóc nảy cảm tưởng muốn nứt vỡ.
"Á Á Á...!!!"
"D-ừng dừng lại... hỏng mất... quá trướng..."
"Ta hỏi em lần nữa. Muốn bò dưới háng hay là muốn lồn ngậm cặc?"
"B-bò... làm ơn dừng lại đi... bò! Muốn bò dưới háng... Em chịu không nổi, cầu xin anh."
Liệp Ân vẫn tiếp tục trừng phạt cậu nửa giờ đồng hồ nữa, đến khi Lạp Nhĩ Tư Bội đã khản cả giọng, khóc đến mịt mờ đầu óc, miệng lẩm bẩm những từ ngữ gãy vụn "cầu xin anh..." "Alpha" "muốn chui háng" "Omega phải bò dưới chân Alpha", rồi bừa khóc vừa liếm liếm cặc thì hắn mới tha. Liệp Ân mặc cho cậu một bộ đồ lụa mỏng manh của Omega Tạp Lạp Đan, cắm nút chặn tinh dịch vào lồn cùng đít, cuối cùng đeo dây xích vào âm đế và chim nhỏ. Lạp Nhĩ Tư Bội xụi lơ quỳ giữa hai chân vị Alpha cao lớn, cậu không dám ngẩng mặt nhìn bản thân trong gương, vì cậu biết, phản chiếu lại cậu đã không còn là vị hoàng tử của Sa Khâu, mà chỉ là một Omega thấp hèn của Tạp Lạp Đan mà thôi.
"Đi thôi."
Trái với Lạp Nhĩ Tư Bội, Liệp Ân ăn mặc vô cùng chỉnh tề. Hắn kéo dây xích làm âm đế và chim nhỏ của Lạp Nhĩ Tư Bội ăn đau, cậu cố gắng bò theo bước chân của hắn. Dọc đường đi sĩ quan binh linh Tạp Lạp Đan dừng lại nghiêm chào Liệp Ân, tuyệt nhiên không một ai hỏi đến cậu, tựa như đó là một chuyện rất bình thường. Bây giờ trong mắt quân lính Tạp Lạp Đan cậu đã hoàn toàn thành con chó cái của Liệp Ân.
Liệp Ân dắt Lạp Nhĩ Tư Bội đi nhìn những công trường đang khởi xây. Quả thật chỉ trong vòng hai tháng Tạp Lạp Đan quân lính đã đem mọi thứ sắp xếp đâu vào đấy, dự kiến chỉ một thời gian ngắn nữa là có thể đem dân chúng Tạp Lạp Đan đến đây tiến hành đồng hoá Sa Khâu. Lạp Nhĩ Tư Bội nhịn không được, cậu níu lấy ống quần Liệp Ân, ngẩng mặt lên hỏi hắn.
"V-vậy người dân Sa Khâu thì sao? C-các người... không làm hại bọn họ chứ?"
"Làm gì là làm gì." Liệp Ân bật cười, "Tạp Lạp Đan không phải những kẻ man rợ đến thế đâu. Đi, ta sẽ cho em thấy, tất cả những gì chúng ta làm là khai phá phát triển nơi này thôi. Sa Khâu các em đã đi trên con đường sai lầm quá lâu rồi, muốn thay đổi cần công tác giáo dục tốt."
Liệp Ân nhắc đến 4 chữ "công tác giáo dục" làm Lạp Nhĩ Tư Bội không khỏi rùng mình. Cậu đột nhiên sợ hãi những thứ mình sắp được chứng kiến, Liệp Ân không giải thích nhiều, dắt cậu đến đền thờ lớn nhất của Sa Khâu. Tất nhiên, bây giờ nó đã được cải tạo lại theo đúng đạo giáo của Tạp Lạp Đan. Cho dù đã chuẩn bị tâm lý trước, Lạp Nhĩ Tư Bội vẫn bị chấn động đến không thốt nên lời.
Trước mắt cậu là một cảnh tượng đạo lễ của Tạp Lạp Đan. Hàng loạt Alpha Tạp Lạp Đan đứng cho các Omega Sa Khâu quỳ đội cặc lên đầu. Trứng dái nặng trĩu gác lên trán khiến các Omega Sa Khâu đều phải cúi gằm mặt xuống, làm giá gác cặc cho nam nhân. Cổ bọn họ đeo vòng chó, dây xích nam nhân nắm. Bắt đầu theo mệnh lệnh của vị chủ trì, các Omega Sa Khâu đồng loạt đối háng Alpha Tạp Lạp Đan quỳ lạy. Rì rầm đạo giáo Tạp Lạp Đan được đọc lên như thôi miên. Omega úp mặt vào cặc thở, mũi chôn vào lông cặc. Các Alpha gõ cặc lên đỉnh đầu Omega, để Omega thành tâm cầu nguyện. Sau khi cầu nguyện xong thì các Omega chui qua háng, úp mặt dưới đất cho nam nhân đạp lên đầu.
Lạp Nhĩ Tư Bội sững sờ nhìn cảnh tượng đó, cậu có thể nhận ra, đó là người dân của cậu. Đó là bạn bè cậu. Hầu cận của cậu. Tất cả bọn họ đều đang ở đó. Chính bản thân cậu ở đây, cũng giống như bọn họ, chui háng kẻ thù, để kẻ thù nhục nhã. Liệp Ân đá đá vào người Lạp Nhĩ Tư Bội, vui vẻ chỉ lên phía cao có một vị trí còn trống. Lạp Nhĩ Tư Bội sống lưng đều lạnh, cậu hiểu ra rằng, vị trí đó chính là dành cho Liệp Ân và cậu.
"Khi quá trình khai phá hoàn tất, lúc đó sẽ có một buổi lễ lớn. Vị trí của em chính là ở chỗ trống kia đấy. Vậy nên em phải học tập thật tốt, để còn làm gương cho nhân dân của em nữa chứ."
Sau khi hành lễ xong, các Alpha Tạp Lạp Đan đứng nối thành vòng tròn lớn. Song tính Omega Sa Khâu nối đuôi nhau bò qua háng, đối với mỗi con cặc đều phải dập đầu lạy một cái rồi hôn lên đầu khấc. Còn đáp lại nụ hôn của Omega, các Alpha sẽ quất roi vào mông hoặc vỗ bướm bọn họ. Một số em song tính Omega bị quất mông đến đỏ ửng bò không nổi, sẽ lập tức bị Alpha lôi kéo dây xích cổ, cưỡng ép bọn họ lết qua. Vì vòng tròn rất rộng nên bọn họ cảm tưởng như bò mãi không hết, tầm mắt chỉ có thể thấy hết con cặc thô dài này đến con cặc thô dài khác. Miệng ngập tràn mùi vị cặc Alpha. Để bọn họ chân chính hiểu, vị trí của bọn họ trong xã hội này chính là ở dưới háng nam nhân.
Đến khi bò được về háng của phu chủ mình, sàn đã toàn là nước lồn của, tất cả đều chảy theo rãnh vào một cái hồ đầy nước lồn. Omega bị pheromones của Alpha làm mất lý trí, em nào em nấy như chó động dục, gương mặt đỏ ửng thở gấp, dụi đầu vào cặc cầu đụ. Thậm chí Lạp Nhĩ Tư Bội có thể nhận ra những vị tướng quân omega, những người đã có hôn phu beta, bọn họ đều bị bắt tham gia nghi lễ này.
(Skip vì quá lười viết tình tiết. Đại khái Lạp Nhĩ Tư Bội tìm cách thoát.)
Cậu dắt theo những vị tướng omega cậu gặp trong buổi lễ đề cùng bỏ chạy, xịt nước hoa ức chế mùi alpha. Bị alpha người qua đường bắt được định hấp diêm. Lúc này Lạp Nhĩ Tư Bội trong tình huống cấp bách, đột nhiên cậu nhớ đến lời của Liệp Ân. Để bảo vệ hầu cận của mình thì ngồi xuống vạch bướm ra, rút plug ra trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Tất cả người quen của cậu đều chết trân nhìn Lạp Nhĩ Tư Bội dùng bướm phun nước tiểu của Liệp Ân từ bướm mình ra thành một bãi, giống như kẻ đường phân cách để đuổi đám alpha kia đi vậy. Liệp Ân tới thấy Lạp Nhĩ Tư Bội đang xoè bướm phun nước tiểu của mình, ngoắc ngoắc tay Lạp Nhĩ Tư Bội mừng vì thoát khỏi tay của thổ phỉ, ba chân bốn cẳng bò đến bên ngựa Liệp Ân.
"Con chó ngu, có định chạy nữa không?" Liệp Ân tát lên mặt Lạp Nhĩ Tư Bội, sự tức giận làm giọng hắn càng thêm uy áp. Lạp Nhĩ Tư Bội quỳ dưới đất, lắc đầu nguầy nguậy, cầu xin Liệp Ân tha thứ. Liệp Ân nhảy xuống khỏi ngựa, Lạp Nhĩ Tư Bội lập tức bò tới rúc qua háng. Liệp Ân bắt cậu lại đụ, bơm lứa nước tiểu mới. Hỏi Lạp Nhĩ Tư Bội đã hiểu chưa, Alpha đái vào lồn song tính là vì tốt cho song tính. Lạp Nhĩ Tư Bội chỉ có thể vừa khóc vừa huhu xin lỗi.
Lạp Nhĩ Tư Bội bị lật người lại, tư thế quỳ bò nâng bướm sưng lên cho nam nhân hiếp ngay trước mặt mọi người, hiện giờ cậu chỉ biết mất não rên rỉ, hoàn toàn không có năng lực đi phản đối Liệp Ân nữa. Phảng phất ngọt ngọt nị nị làm bao dương vật cho Liệp Ân. Cái bướm bị bạo hiếp đã quen thuộc với khoái cảm, sự chua xót cũng bị vùi lấp dưới cơn nứng. Hai mép lồn đỏ ửng lên ướt át mọng nước bú chặt lấy con cặc to nghịch thiên, âm thanh nhóp nhép ướt át vang lên mỗi khi Liệp Ân đâm vào rút ra cái động thịt mê người này. Khoang sinh sản đều bị thao mở, bụng nhỏ gồ lên hình dáng của cặc. Mỗi lần Liệp Ân tàn nhẫn đâm vào đều muốn xóc hỏng nội tạng Lạp Nhĩ Tư Bội. Liệp Ân trùm lên người Lạp Nhĩ Tư Bội, sức nặng của đàn ông Tạp Lạp Đan trưởng thành khiến Lạp Nhĩ Tư Bội hoàn toàn mất khống chế, bị đè sát xuống đất bẩn thỉu vô cùng, không cử động được, thụ động chịu thao. Răng nanh sắc nhọn đâm vào phần gáy, mạnh liệt pheromone Alpha rót thẳng vào thần kinh cậu làm lồn Lạp Nhĩ Tư Bội co giật bắn tiểu, cực độ khoái cảm làm cả người cậu banh thẳng, tử cung bị hiếp, chim nhỏ bị điện giật, Lạp Nhĩ Tư Bội trắng dã mắt thất thanh ré lên. Một chút xíu tự tôn nào cũng không còn. Lạp Nhĩ Tư Bội nửa ngất, trong bụng toàn là tinh dịch, nhẹ dịch chuyển một chút cũng cảm nhận được tinh dịch chảy loạn. Liệp Ân xách cổ Lạp Nhĩ Tư Bội lên ngựa, để cậu cưỡi cặc mình diễu hành một vòng quanh thành. Lạp Nhĩ Tư Bội bị hiếp không còn lý trí, uốn a uốn éo nâng vú cho Liệp Ân vừa hiếp lồn vừa bóp vú, ánh sáng của Sa Khâu làm cậu chói mắt đến không khỏi rơi lệ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.