Liệp Ân tuỳ tiện nói một câu sẽ cho Lạp Nhĩ Tư Bội ra ngoài, làm cậu bồn chồn chịu không được. Hắn cố ý về sau không nhắc đến chuyện đó, Lạp Nhĩ Tư Bội lo sợ hắn thật sự quên mất, càng chịu khó hầu hạ lấy lòng. Liệp Ân rất hưởng thụ Lạp Nhĩ Tư Bội nghe lời, đẩy nhanh dạy dỗ cậu. Lạp Nhĩ Tư Bội cũng rất có thiên phú làm đĩ, mới ngày trước cậu còn chống đối bỏ chạy khi phải mang đuôi mèo, giờ đây đã chấp nhận mang thêm cả xích cổ, bò giống như sủng vật dưới chân Liệp Ân. Thói quen là một thứ rất đáng sợ, đã bò được một lần, thì những lần sau đều không khó khăn vứt bỏ mặt mũi như vậy nữa. Lạp Nhĩ Tư Bội hiện đã có thể chui háng Liệp Ân mà không bài xích, thậm chí ẩn sâu trong cậu còn nảy sinh cảm giác an toàn khi chui dưới háng Liệp Ân, được Alpha kê cặc lên đầu mình. Đã hơn 2 tháng, ngoại trừ Liệp Ân thì Lạp Nhĩ Tư Bội không gặp bất cứ người nào. Liệp Ân từ từ đem hắn thành trung tâm thế giới của Lạp Nhĩ Tư Bội, làm cậu vừa chán ghét vừa ỷ lại hắn. Hắn cũng không để lại bất cứ đồ tiêu khiển gì cho Lạp Nhĩ Tư Bội, Lạp Nhĩ Tư Bội buồn chán muốn chết, mỗi ngày đều hình thành thói quen chờ đợi Liệp Ân trở về, chỉ cần nam nhân xuất hiện sẽ không tự giác vẫy đuôi, để nam nhân ôm ôm hôn hôn, ái muội dính dớp, nghe nam nhân kể một chút chuyện bên ngoài kia. Lạp Nhĩ Tư Bội thường thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/h-van-song-tinh-nhan-the-cuoc-song/446511/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.