Tôi không nói chuyện chỉ lẳng lặng mà tiến tới ôm lấy hắn.
Tay Tống Sơ Ngôn đặt lên bụng nhỏ của tôi, ngữ khí khó nén ôn nhu. Hắn mặt mày lưu luyến: "Một đêm không gặp, vật nhỏ này có phải hay không lại trưởng thành?"
Tôi ôm hắn, không có trả lời, mà chỉ hỏi một câu:
"Anh cầu hôn Phong Tình rồi đúng không?"
Thân thể Tống So Ngôn cứng đờ, sau đó đẩy tôi ra, biểu tình hắn có chút xấu hổ:
"Em làm sao mà biết được?"
Tôi cười cười, hỏi một đằng trả lời một nẻo
"Pháo hoa khá xinh đẹp"
Tống Sơ Ngôn mím môi, đôi mắt màu xám càng trở nên thâm thúy, hắn đè nhẹ bả vai tôi rồi nói:
"Trăn Trăn, nghe anh giải thích, tài cính công ty chúng ta xuất hiện vấn đềm hiện tại cần phải có người rót vốn vào, mà chỉ có cách kết hôn cùng Phong Tình thì Phong gia mới có thể đưa cho anh số tiền này!"
"Trăn Trăn anh thật sự không còn cách nào khác!"
Tôi cúi đầu, nhìn thoáng qua bụng:
".....em bé sao, em bé làm sao bây giờ.."
"Đứa bé này phải trở thành đứa con không cha sao?"
Tống Sơ Ngôn lập tức cứng đờ
Một lát sau, hắn giải thích: "Cái gì mà con không cha, nói cũng quá khó nghe, đây là con của anh, anh chắc chắn sẽ an bài tốt cho nó, Trăn Trăn, em yên tâm...."
"Tất cả tài sản của anh sau này đều là của con, ân?"
"Còn con của Phong Tình thì sao?" Tôi ngẩng đầu nhìn hắn
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guong-vo-kho-lanh/2657432/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.