Tôi nhíu mày: "Vậy cô đổi cho tôi một phòng khác"
Lễ tân có chút khó xử: "Thật xin lỗi quý khách, nơi này chúng tôi không còn phòng trống, cô xem như thế này được không, chúng tôi sẽ bồi thường tiền phòng gấp đôi cho cô, cô tới khách sạn khác ở được không?"
Tôi nhìn thoáng qua sắc trời ngoài cửa sổ. Bên ngoài trời đã tối, có vẻ đã hơn 10 giờ đêm, mà đây là khách sạn 5 sao ở gần bờ biển nhất. Gần đây, cũng có khách sạn kém hơn một chút nhưng mà tôi đã xem trên APP, họ đã hết phòng không thể đặt phòng nữa, muốn thuê thì chỉ còn cách ngồi xe 2 tiếng đồng hồ để đi qua địa phương khác.
Nhưng mà tôi thật sự rất mệt, không muốn đi đâu nữa, cảm giác cái nệm hút chặt mông tôi, không cho tôi động đậy.
Người đàn ông giống như nhìn ra được suy nghĩ của tôi, hắn đi tới cầm lấy áo thun đen trên lưung ghế mặc vào, chỉ chỉ một bên phòng.
"Chỗ này là phòng xép, bên kia còn có một phòng khác, không ngại thì cô cứ ở đây đỡ?"
"Buổi tối cô khóa cửa lại là được"
Tôi do dự mãi, chưa từ bỏ ý định đặt phòng khác nên luôn xem App. Khách sạn gần nhất cách nơi này khoảng 40km.
Tôi cắn răng gật đầu:
"Vậy làm phiền anh"
Tôi bước vào phòng xép khóa lại cửa, đem quần áo móc ở khóa cửa, lúc này mới yên tâm mà thay đổi quần áo rồi nằm xuống. Nằm xuống giường, tôi mới cầm lấy di động.
Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guong-vo-kho-lanh/2657431/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.