Nằm trong vòng tay của Tuấn hơi thở của tôi ngày càng rối loạn. Cảm giác nóng nực trong người càng dữ dội.
Theo bản năng, tôi đang muốn có thứ gì đó mát lạnh chườm vào người.
Mà người của Tuấn thì có vẻ là thứ đó.
Tôi cứ dính sát vào anh, tay luồn vào trong áo mân mê da thịt anh. Bụng anh sáu múi rõ mồn một, những nết gập gềnh càng làm tôi thích thú.
Như thế là không được, tôi không phải một người phó.ng đã.ng. Nhưng biết sao được, chạm vào anh khiến tôi thấy dễ chịu hơn.
"Trinh…"
Tuấn run run nhẹ kêu tôi, chắc anh định quát tôi vì tội sà.m sỡ anh.
"Hửm?"
Tôi ngước đôi mắt phủ đầy nước có chút đo đỏ lên nhìn anh. Tôi thấy anh hình như cũng khó chịu lắm, mày nhăn lại, khuôn mặt ửng đỏ.
Anh nuốt một ngụm nước bọt, như cầu xin tôi, anh nói.
"Em đừng đụng nữa…"
"Hửm?" - tôi lại hỏi.
Tôi nào biết tay mình đã đặt lên ngực anh từ bao giờ, vân vê cái chỗ nhô nhô kia. Mà anh thì bị tôi làm cho kích thích, bản tính đàn ông đang hừng hực trỗi dậy.
Anh lại không muốn làm tổn thương tôi và lợi dụng tôi khi tôi đang không tỉnh táo.
Tuấn khó khăn hít thở, anh nhìn tôi sau đó thở dài bằng miệng.
Chân bước đến xe ngày càng nhanh hơn. Còn tôi thì được nước lấn tới, bàn tay hư hỏng mở nút áo của anh ra. Miệng thì cười thích thú.
Tôi không muốn thế đâu, mà tay chân tôi, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guong-vo-kho-lanh-2/2797547/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.