Nguyễn Tùng Khanh cuối cùng cũng đứng dậy, tóc đã khô từ lâu. Khăn lau tóc được vắt trên ghế, anh thấy cậu có ý định lên giường vội chạy theo nhảy lên giường chào đón cậu, còn giang rộng vòng tay chờ cậu vào.
Nguyễn Tùng Khanh liếc khinh bỉ Nguyễn Thanh Tuấn rồi thu tầm mắt, điện trong phòng tắt ngúm, cả căn phòng ngủ chìm trong bóng đêm vài giây sau bóng đèn ngủ được bật lên.
Cậu thấy anh tha lôi theo con cá mập liền nói:" Lôi cái của nợ đấy ra làm gì? Để nhà tao chật nhà, cầm về cho con vợ tương lai màu xài."
" Đâu có, cái này tao mua để dùng không cho con nào cả. Ôm gấu bông dễ ngủ hơn đấy thử xem."
Anh đưa đến trước mặt cậu, Nguyễn Tùng Khanh nhìn con cá mập dễ thương trước mắt nhịn không được từ từ nhận lấy, hai tay cậu ôm lấy thứ mềm mại, tỏa ra một mùi hương nhẹ bị dính từ người anh sang.
" Cách xa tao ra."
Cậu nằm ở sát giường bên ngoài, anh thì sát thành giường bên trong. Nguyễn Thanh Tuấn ấm ức, cậu vậy mà hắt hủi anh. Cậu thật sự ôm con gấu đấy đi ngủ, có lẽ do cậu quá mệt nên mới chỉ một lúc sau cậu liền chìm vào giấc ngủ sâu, tiếng hít thở đều đều, khe khẽ ổn định. Khóe miệng cậu nhếch lên mìm cười giống như trong mơ đang mơ thấy cái gì đó rất hạnh phúc.
Anh một bên bị cô đơn, lẻ loi, anh nghiến răng nghiến lợi hối hận tại sao lại có thể như vậy. Ôm con gấu đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guitar-va-chiec-nhan/3594652/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.