Thế là nó phải tranh thủ chí ít có bữa được tung tăng đi chơi chứ, nói đi chơi có vẻ hơi quá bởi vì như cũ, tình hình dịch cũng không xấu không tốt nên nó cứ phải hạn chế đi lại, chứ láo nháo vớ vẩn mà mắc phải ca nào f0 hay f1 thì có mà đi đời nhà ma:))
Đi một mình với 2 tên bô lão kia thì chán èo, nên nó rủ cả Gia Linh đi chung, đi sáng rồi tối rồi về chứ mấy, đi lượn cũng chẳng nên đi nhiều. Để ghi lại khoảnh khắc đi chơi đáng lịch sử này, nó vác cả máy ảnh đi nữa hehe. Cái máy này bố thưởng cho nó từ sinh nhật năm ngoái cơ mà nó chụp được mí cái, chả biết sử dụng nên thôi vứt xó.
- Tao bảo _ Thanh Duy ngồi vào ghế phụ quay xuống chỉ nó_ Tao mấy ngày nghỉ hiếm hoi không công để đưa mày đi chơi đã đành, dựa vào đâu tiền lại tiêu của tao.
- Mẹ bảo thế mà, tại anh về không đúng ngày_ Nó tìm tòi cái máy chụp ảnh, không được quay sang Gia Linh_ Ê mày lâu lắm rồi tao chả động, nó bị làm sao ấy.
Gia Linh tặc lưỡi.
- Xin mày, biết tao mù công nghệ thì chớ hỏi.
Nó bĩu môi, quay lại tự chỉnh chỉnh bấm bấm nhưng thực ra cả hiểu cái quái gì sất.
- Nút này này_ Ngón tay thon dài của anh chỉ vào cái nút trên tay nó.
Ồ quên mất, anh đang ngồi ngay cạnh nó:)))
Chẳng biết sao nhưng chắc do quen rồi nên nó hạn chế đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-nha-ke-ben/2800180/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.