Nó tuyệt vọng hét ra.
- Anh ơi, nhà hết nến rồi!
Thanh Duy vỗ trán.
- Trời ạ.
Vụt!
Hết pin nốt.
Nó hơi run nhẹ, tại chẳng nhìn thấy anh đâu cả, với lại nó đang ngà ngà rượu, còn hơi sợ bóng tối một chút, nó hơi run run cất giọng.
- Anh … Anh Quân ơi.
- Ừ, anh đây này
Nó nghe thấy giọng anh thở phào.
- Ôi sợ thật đấy.
- Qua nhà anh đi, nhà anh còn nến đấy, giờ thiết bị đứa nào cũng hết pin rồi, sang đó xem có nến hay sạc dự phòng phát sáng cũng được.
- Dạ
Nó đưa tay với với tìm anh trong cái bóng tối khốn nạn này.
Anh bắt lấy tay nó, kéo ra sau lưng.
- Đi đằng sau anh này.
Trong bóng tối, tim lại chẳng tự chủ mà đập nhanh hơn bình thường. Nó nắm lấy tay áo anh, bám sát đi theo sau.
Kiểu này thợ điện không đến sửa khẩn cấp chắc chết
Nhưng mà giờ đã hơn 1h cmnr, ma nào dậy sửa bây giờ?
Chưa gì đã ra đến chỗ tụ tập, nhưng nó chả nhìn thấy gì sất ngoài bóng tối, tối thui thùi lùi.
- Tao về nhà kiếm xem có gì hữu ích không.
- Ừ_ Thanh Duy cẩn thận dặn_ Mày để ý nhóc nhà tao chút, nó nhát cáy, nhìn vậy thôi chứ nó sợ tối.
- Biết rồi biết rồi.
- Anh à_ Nó nói giọng khịa khịa _ Em đâu có nhát gan vậy?
- Mày chính là thế đó.
Nó với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-nha-ke-ben/2800114/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.