Nó với anh cùng nhau mang đèn sang bên kia, dù sao mới chơi hết lượt nó thì đã mất điện xừ rồi còn đâu.
Thế nhưng mà … những gì nãy anh vừa nói cứ luẩn quẩn trong đầu nó.
" Tên này từ bao giờ mà bạo vậy?!"
" Dám nói mấy câu đấy luôn"
" Như chủ tịch ấy"
Ờm, dù anh là thiếu gia, nhưng chắc sau này cũng làm chủ tịch nhỉ?
Nó cố xua tan đi mấy cái anh vừa nói, hmm, anh chẳng qua là quan tâm nó chút thôi. Không được ảo tưởng không được ảo tưởng.
Vả lại !!
Võ Thanh Vân ta đây sau này còn phải vì sự nghiệp, vì chính sự, góp phần xây dựng quê hương đất nước, không thể bị tình cảm xoay vòng vòng thế này được.
Anh hình như cũng biết nó ngại, gãi đầu
- Anh xin lỗi, nãy bất cẩn quá đi.
- A, dạ … vâng_ Nó giật nảy mình.
Anh thở dài, xoa đầu nó.
- Anh trêu thôi mà, đừng có nghĩ nhiều ủ rũ thế.
Đấy :))
Nó bảo mà:))
- Em biết chứ, dạo này anh nhây thật sự.
- Cái đó là vui tính.
- Ngứa đòn thì có.
Nó mở cửa vào nhà, la ầm lên.
- Có đèn rồi này, chơi tiếp n…
-_-!!!
Mấy con heo đang ngủ kia là gì vậy? Người không biết vào chắc tưởng mới có án mạng liên hoàn quá:))
- … ngủ cả rồi??
Anh đi sau khóa cửa, vừa vào thầy nó đứng như trời trồng, phì cười.
- Aixxx điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-nha-ke-ben/2800110/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.