96.
Cuộc sống hủ bại bên Nhật Bản chỉ kéo dài chưa đầy nửa tháng. Một ngày nọ, Bạch tiên sinh nhận được một cú điện thoại, nói chuyện suốt nửa giờ, rồi đột nhiên ông nói: “Em đi xếp đồ đi, chúng ta về Trung Quốc.”
Trịnh Hòa đang xem TV, không nghe rõ Bạch tiên sinh nói gì, tắt tiếng hỏi lại: “Sao cơ?”
“Nửa tháng nữa bộ phim của em sẽ bấm máy trờ lại, em có muốn về không?” Bạch tiên sinh đổi cách nói.
“Á.” Trịnh Hòa bật đứng lên nhưng cục bông trong lòng khiến động tác này trở nên khó khăn, vì thế – Trịnh Hòa ôm cục bông lăn qua lăn lại trên tấm tatami.
Bạch tiên sinh trố mắt, mãi một lúc sau mới phì cười.
Trịnh Hòa nhận thấy mình lại làm chuyện ngu xuẩn, từ đầu đến cổ đều đỏ lừ.
Kiệt tử đang định gõ cửa lại rụt tay lại, dán tai lên cửa nghe trộm, trong lòng oán thầm: thời điểm nước sôi lửa bỏng thế này mà Bạch tiên sinh còn cười được, đúng là thần.
97.
Xuân Kiếp chính thức khởi quay.
Phân đoạn đầu phải đợi các nhân viên hoàn thiện lại phông cảnh đã được dựng sẵn.
Trịnh Hòa ngồi trên ghế xem lại kịch bản, A Long thì bổ trang cho cậu. Cậu lơ đãng ngẩng đầu lên thì thấy một người thanh niên mặt mũi trắng bệnh trong bộ đồ đen lướt qua.
Đây là cảnh thường gặp trong đoàn làm phim, diễn viên nào cũng đã từng vài lần hóa trang thành người chết, nhưng điều khiến Trịnh Hòa ngạc nhiên là cậu quen người đó: “Mạt Mạt?”
Mạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-ngai-kim-chu-sau-khong-luong-duoc/2036818/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.