91.
Trịnh Hòa được đưa tới một căn nhà mang đậm phong cách Nhật Bản, đẩy cửa ra, Bạch tiên sinh đã ngồi đó.
Trịnh Hòa rất vui. Cậu lao đến ôm lấy ông, hoàn toàn quên vụ căng thẳng lúc hai người gặp nhau ở bệnh viện.
Bạch tiên sinh cũng ôm lại cậu, ra hiệu cho Kiệt tử rời đi, Kiệt tử gật đầu, đóng cửa đi thẳng.
“Bạch tiên sinh…” Trịnh Hòa dính lấy ông không buông tay.
Bàn tay của Bạch tiên sinh rờ lưng cậu, lần xuống vuốt ve phần mông.
Trịnh Hòa đỏ mặt, khẽ rên một tiếng đầy thoải mái, một tháng rồi không gặp nhau, cậu còn muốn nhiều nữa. Thế nhưng Bạch tiên sinh rụt tay lại, ôm Trịnh Hòa ngã xuống tấm tatami.
Trịnh Hòa nằm sấp trong lòng ông, ngẩng đầu lên hỏi: “Sao thế? Em không sao mà.”
Bạch tiên sinh thở dài: “Mệt mỏi,” dừng một hồi, ông mới nói, “Em còn oán tôi không?”
Trịnh Hòa kỳ quái:“Oán gì?”
“Bệnh viện.”
“À,” Trịnh Hòa cố đoán được một chút suy nghĩ trong lòng Bạch tiên sinh, “Chuyện đó là em sai, em không nên đến đây khi chưa gọi điện cho ngài, sao có thể oán chứ, ngài đừng nghĩ nhiều.” nói rồi hôn lên cằm Bạch tiên sinh.
Bạch tiên sinh mỉm cười, vẻ ngoài cứng rắn bị sự săn sóc của cậu hòa tan, ông nhẹ nhàng xoay người, xiết cậu vào lòng. Đợi một hồi vẫn không thấy ông làm gì tiếp, Trịnh Hòa khẽ vuốt tóc mái ông mới phát hiện Bạch tiên sinh đang ngủ.
Trịnh Hòa nhìn chằm chằm gương mặt anh tuấn của người đàn ông, chợt thấy xót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-ngai-kim-chu-sau-khong-luong-duoc/2036817/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.