"Miyamoto..."
Không biết bao lâu đã trôi qua, Gin cảm thấy đầu mình đau nhức không chịu được, mắt anh dần dần mở ra, làm quen với ánh sáng trong vòng ba giây.
"Tỉnh rồi, tỉnh rồi kìa." Sumire hốt hoảng kêu lên, khiến mọi người lập tức bu lại bên giường bệnh xem tình hình. Lúc nãy đám bạn quay lại chỗ hẹn thì thấy anh nằm ngất trên vũng máu, còn Bảo Anh thì không thấy đâu, liền lập tức gọi cấp cứu đưa anh vào bệnh viện. Vết thương ở lưng của anh khá sâu, nhưng may mắn là chưa trúng vào khu vực nguy hiểm, còn vết thương ở đầu thì đã chụp hình não bộ, vẫn đang chờ kết quả xét nghiệm.
"Shinakawa, cậu không sao chứ? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?" Akiko lo lắng đến mức run rẩy hết cả tay chân, lật đật hỏi anh.
Gin định hình được hiện tại, ngay lập tức ngồi bật dậy và thở mạnh. Anh nhìn lướt qua tất cả mọi người, không thấy... không thấy Chiaki đâu cả, chẳng lẽ thật sự người đàn bà điên đó đã bắt cô đi rồi sao??
"Miyamoto đâu...?" Giọng anh khàn đục, hỏi tất cả mọi người, nhưng tất cả chỉ biết nhìn nhau trong khó xử, không dám trả lời.
"Cậu Gin..." Cuối cùng, vì thấy sắc mặt của Gin đang ngày càng tối sầm đi vì giận dữ, Kuro đành phải bất đắc dĩ lên tiếng "Thật ra, Miyamoto đã biến mất khi mọi người quay lại, không ai thấy cô ấy đâu, chỉ thấy cậu nằm ngất, mất máu nghiêm trọng."
Gin không trả lời, hai tay anh nắm chặt lấy tấm chăn đến mức nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-cho-anh-you-are-my-destiny/2503354/quyen-4-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.