Khuya ngồi làm đề văn, không chịu nổi viết luôn chương mới... con au nó không bỏ con được ;;;A;;;
~~~~~~~~~~~~~~>~~~~~~~~~~~~
"Anh, lúc nãy định nói gì với em vậy?"
Bảo Anh đã được đưa về đến nhà, vừa thay đồ ngủ xong là gọi cho Gin ngay lập tức. Anh đang lái xe, mới bắt máy chỉ kịp nói: "Anh nghe đây!" là cô đã hỏi câu kia ngay.
"Nói gì vậy nhỉ?"
"Anh đang diễn sâu với em đó hả?" Bảo Anh nằm dài ra giường, hắt xì một cái và hỏi lại anh "Nói em nghe đi mà."
"Chuyện này không nói qua điện thoại được." Gin vẫn tập trung lái xe, khẽ mỉm cười và trả lời cô "Gặp trực tiếp anh sẽ nói sau. Bây giờ, tiểu thư của tôi, mau chui vào mền rồi đi ngủ cho tôi ngay, mười một giờ rồi đấy."
"Không, em đợi anh về đến nhà rồi mới ngủ." Bảo Anh phồng má, phụng phịu đáp lại.
"Khoảng mười hai giờ hơn anh mới đến nhà!" Giọng anh tăng độ nghiêm nghị lên một chút "Càng về khuya trời càng lạnh, không được đợi anh, đi ngủ. Khi nào đến nhà anh sẽ nhắn tin."
"Không được, em đợi điện thoại của anh, nhớ gọi cho em khi nào đến nhà." Bảo Anh kiên quyết.
Gin thở dài một hơi, anh chịu thua cái độ ngang bướng của cô thật rồi: "Vậy thì ít ra phải nằm ủ ấm đàng hoàng."
"Rất ấm rồi, ấm còn hơn cả người của anh... ý mà khoan, không bằng, không ấm bằng người của anh." Bảo Anh lật đật chui vào mền, kéo kín lên đến cổ.
"Ừ ừ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-cho-anh-you-are-my-destiny/2503352/quyen-4-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.