Sáng hôm sau.
Mới có chín giờ rưỡi, Bảo Anh đã bị nhỏ Nhi đến nhà lôi đầu dậy. Đang là nghỉ hè, nên cô nàng vẫn không thể chấp nhận chuyện đột ngột bước ra khỏi mộng đẹp nên không chịu mở mắt.
Thấy con bạn cờ hó của mình vẫn lì như trâu, nhỏ Nhi đành vận dụng nội công, leo lên giường, dùng bàn chân ngà ngọc đạp vào mông Bảo Anh làm cô nàng bay thẳng xuống nền nhà.
"Mày làm cái vẹo gì thế hả?" Bảo Anh lồm cồm bò dậy, tức tối.
"Dậy! Dậy đê! Dậy tao kể mày nghe vụ này." Nhi hồ hởi, lắc lắc vai con bạn mình.
"Vụ gì? Quan trọng hơn giấc ngủ của tao à?" Bảo Anh chép miệng, mắt nhắm mắt mở hỏi lại.
"Vụ của anh soái ca hôm qua đó."
"Hả?" Bảo Anh đớ người ra, mắt trợn lên "À... cái tên võ sư đầu đất ấy hả?"
"Đầu đất mà lại cua được gái đẹp mới ghê." Nhỏ Nhi cười cười đầy nguy hiểm.
"Cua với ghẹ cái gì?? Tao biết tao đẹp rồi mà..." Bảo Anh vuốt vuốt tóc, chớp chớp mắt (giả nai) ra vẻ dễ thương.
"Tao đâu có nói mày!"
Bảo Anh đớ người tập hai. WTF? Vậy thì nói ai mới được? Cái tên đó cua ai? À mà khoan, sao cô lại có cái ý nghĩ cậu ta tới đây để cua cô cơ chứ? Điên khùng thật...
"Mày vô đánh răng rửa mặt đi, rồi ra tao kể." Nhỏ Nhi thở dài, với tay lên giường lấy cái gối ôm.
Bảo Anh gật gù cái đầu, rồi bay ra ngoài hành lang, vào nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-cho-anh-you-are-my-destiny/2503307/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.