Gia Kiệt vừa dứt câu, tay cậu nắm phắt lấy chiếc khẩu trang và kính râm mà kẻ theo dõi đang ngụy trang trên mặt. Vừa giật một phát mạnh, vừa tung đòn đá vào bụng hắn. Là một đòn đá chí mạng. Tên hung thủ ôm lấy chiếc bụng đáng thương của hắn, ngã khụy xuống nền đất. Lấp ló khuôn mặt hắn sau lớp tóc, là một thanh niên điển trai. Mà khoan đã, vóc dáng này, khuôn mặt này nữa... là Khang Nguyên. Ơ, sao lại là cậu ta. Chẳng phải lúc sáng đã bảo rằng đang nằm giường ở nhà à? Cậu ấy bảo không đi cơ mà
- Ơ,ơ. Sao lại là tên đầu thối nhà cậu. Ơ, chẳng phải cậu bảo không đến được cơ mà. Mà khoan đã, sao cậu lại theo dõi chúng mình. Lại còn nguỵ trang như vậy nữa chứ? - Gia Kiệt nói, trong đầu cậu là một vạn câu hỏi vì sao và mớ hỗn độn. Tôi, Thư Hân và Kha Kì cũng chẳng bình tĩnh gì. Là rối tung cả đầu óc với câu hỏi tại sao Khang Nguyên lại đi theo theo dõi chúng tôi.
- Ây da. Cái đồ đầu thối là cậu. Đá một cú tôi sắp thành kẻ liệt giường thật rồi này. - Khang Nguyên ôm chiếc bụng đáng thương từ từ đứng dậy.
- Chết tiệt. Vốn chỉ định đi theo gây bất ngờ cho bọn cậu, để các cậu thấy Khang Nguyên đến hội sách trước các cậu. Đằng này lại bị phát hiện. Mình chẳng định theo dõi làm gì, chỉ tại đi cùng đường nên muốn trốn không để các cậu phát hiện thôi. Mà nếu hỏi tại sao phải gây bất ngờ hả? Ta da, đã lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-cho-anh-mot-ti-ngot-ngao/1677047/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.