- Lương Gia Vũ, người đã đẹp mà tên còn đẹp hơn. – Một bạn nữ nào đó trong lớp nói nhỏ, âm thanh đủ vàng đến chỗ tôi.
Từ đầu đến cuối buổi tôi không nói một lời nào, lẳng lặng ngồi im nghe mọi người nói. Chả khác gì ngày trước cho mấy, một đứa khôn khí ở lớp. Trong lòng tôi không ngừng đấu tranh rằng phải bắt truyện với các bạn trong lớp nhưng vừa nghĩ đến bị người ta bơ không ngó ngàng tới thì bao nhiêu lời nói đến cổ họng lại nghẹn lại không nói lên lời.
- Được rồi, các em về đi. – Ngồi hơn tiếng đồng hồ cuối cùng cũng được về, tôi nhanh chóng xách cặp đi ra ngoài.
Nhưng mà cũng không thấy mấy bạn nữ lớp tôi, các cậu ấy đâu nhỉ? Chả lẽ còn ở trong lớp, mà kệ đi ba đang đợi mình bên kí túc phải nhanh lên thôi. Ba tôi đứng đợi tôi ở cổng của kí túc xá, hình như ông đợi lâu rồi. Tại sao ba không đứng ở chỗ khác để tránh ánh nắng chứ. Như vậy ba bị ốm thì làm sao, tự dưng tôi thấy thương ba quá.
- Ba đợi con lâu chưa. – Tôi chạy lại chỗ ba. Nghe tiếng tôi, ba nhanh chóng quay đầu lại chỗ tôi.
- Ba vừa thay con đăng kí phòng rồi, giờ ba dẫn con lên nhận phòng. – Nói xong ông dẫn tôi đi lên phòng mà ông đã được cô Quản Lý sắp xếp.
Tất cả mọi thứ trước khi tôi nhận lớp xong ba đã tự mình sắp xếp cho tôi, phòng gồm bốn người, mỗi người một chiếc giường nhỏ. Nhưng nhìn rĩ thì nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-anh-ca-tuoi-thanh-xuan/133614/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.