Ngày hôm sau, cả nhà cô đi chơi ở công viên. Lâu lắm rồi cả gia đình mới đi chơi với nhau một ngày trọn vẹn. Đến khi trời tối, hai chị em tôi thật sự khôn muốn về một chút nào, đi chơi như vậy còn chưa đủ mà sao đã về chứ. Chỉ có thể trách trời tối quá nhanh thôi.
Bốn ngày sau đó ở nhà tôi chỉ chú tâm vào việc xu dọn đồ đạc của mình. Ba mẹ tôi quyết định cho tôi ở kí túc xá của trường thay vì sẽ đến nhà Bác để ở. Thật ra trước khi tôi có kết quả thi đỗ hai người đã quyết định việc này rồi.
Tiểu Bảo mấy ngày hôm nay cũng bình thường trở lại nhưng tôi sợ khi tôi đi nó sẽ khôn cho tôi đi. Tự dung tôi thương nó quá. Lúc tôi chuẩn bị lên xe đi thì những người xung quanh đều có mặt để tiễn tôi đi, duy nhất chỉ có Tiểu Bảo không thấy đâu.
- Mẹ ơi, Tiểu Bảo đâu? – Tôi quay mặt nhìn mẹ hỏi, đến lúc này bà mới ngỡ ra thằng quỷ Tiểu Bảo đã biến mất không thấy đâu.
- Mẹ vừa thấy nó ở đây cơ mà, thằng nhỏ này, để mẹ đi tìm cho. – Nói xong bà chạy ra ngoài tìm Tiểu Bảo. Nhưng mới đi được chục bước thì Tiểu Bảo đã về đến trước nhà.
Cậu bé trước mặt cầm chiếc hộp quà được bọc kĩ càng, bên trên chiếc hộp còn có cái nơ nho nhỏ được trang trí khá đẹp mắt.
- Tặng chị nè, lên đấy chị hãy cố gắng học hành, phải biết chăm sóc bản thân đừng phụ lòng ba mẹ. Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-anh-ca-tuoi-thanh-xuan/133613/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.