Lục Tập không ngờ Khương Dư Miên có thể làm ra chuyện này.
Lai lịch không rõ đã đành, vậy mà còn vào phòng sách của chủ nhà trộm đồ!
Nghe nói bây giờ đang thịnh hành thể loại trà xanh, sen trắng gì đó, trước mặt người khác thì tỏ ra đáng thương, sau lưng lại âm thầm hại người. Ông nội và anh cả chắc chắn đã bị lừa bởi dáng vẻ này của Khương Dư Miên!
Cậu ta ghét kiểu người giả vờ yếu đuối này nhất, hơn nữa loại người này còn đang ở nhờ trong nhà cậu ta, cậu ta nhất định phải vạch trần bộ mặt thật của Khương Dư Miên.
Lục Tập định lao ra bắt cả tang chứng vật chứng.
Nhưng nghĩ lại, sen trắng giỏi giả vờ như vậy, đến lúc đó lỡ như cô ta cố ý bán thảm trước mặt ông nội, sau đó đổ tội cho cậu ta cũng không phải không có khả năng.
Nếu Khương Dư Miên khiến cậu ta khó chịu, vậy thì cậu ta cũng sẽ không bỏ qua dễ dàng.
Cậu ta giỏi nhất việc vạch lá tìm sâu.
Lục Tập lặng lẽ rời đi.
Khương Dư Miên chột dạ trở lại phòng ngủ.
Sau khi vào phòng, cô cố ý khóa trái cửa, đặt zippo trong lòng bàn tay nhìn một lúc lâu.
Cô chưa từng thấy dáng vẻ Lục Yến Thần hút thuốc, cũng chưa bao giờ ngửi thấy mùi thuốc lá trên người anh. Anh luôn lịch lãm, trên người luôn thoang thoảng mùi gỗ nhàn nhạt, là mùi gỗ đàn hương xen lẫn với tuyết tùng.
Khi anh hút thuốc sẽ trông như thế nào?
Khương Dư Miên không tưởng tượng được.
Cô ngồi trên ghế, khom lưng lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guc-truoc-rung-dong/277803/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.