Cảm xúc trên cổ tay và bên hông đồng thời biến mất, Khương Dư Miên ngẩng đầu nhìn lên, đụng vào một đôi mắt sâu thăm thẳm.
Khẽ dời tầm mắt, Khương Dư Miên nhìn thấy rõ khuôn mặt cực kỳ xuất chúng kia.
Người đàn ông có sống mũi cao, xương quai hàm sắc bén, trông vô cùng hoàn mỹ. Đôi môi mỏng khẽ cong lên như thể đang mỉm cười nhưng vẫn rất lạnh lùng.
Khoảng cách giữa hai người nới rộng ra, người đàn ông đứng thẳng bên cạnh cô, ngón tay vuốt ve mép áo sơ mi phẳng phiu sạch sẽ, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều toát ra khí chất cao quý bẩm sinh.
“Anh cả.” Lục Tập không ngờ mình chỉ tiện tay túm một cái lại khiến Khương Dư Miên đập tay vào lan can, càng không ngờ anh cả Lục Yến Thần bỗng nhiên trở về, nhìn thấy cảnh tượng này.
Cậu ta muốn giải thích rằng tất cả những chuyện vừa xảy ra chỉ là ngoài ý muốn, nhưng khi nhìn vào ánh mắt rõ ràng của Lục Yến Thần, những gì cậu ta muốn nói đều nghẹn lại trong cổ họng.
“Xin lỗi em ấy đi.” Tầm mắt của Lục Yến Thần chuyển từ trên người Khương Dư Miên qua Lục Tập đang đứng đờ ra.
Anh không hỏi rõ nguyên nhân đã đưa ra quyết định khiến tâm lý phản nghịch của Lục Tập nổi dậy, cậu ta cao giọng chất vấn: “Anh cả, anh biết cậu ta là ai không? Tự nhiên ông nội đưa người này về nhà, lại không chịu nói thân phận của cậu ta, chuyện này chắc chắn có vấn đề!”
Mấy câu này thật sự rất ấu trĩ.
Lục Yến Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guc-truoc-rung-dong/277802/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.