Editor: Táo đỏ phố núi
“Mẹ, Vũ Thần vẫn còn chưa đi học về ạ?” Tan việc về nhà, tôi đi khắp các phòng cũng không tìm thấy bóng dáng của Giang Vũ Thần.
Mẹ bê mấy món ăn đã được nhặt xong đi vào phòng bếp, “Chưa thấy về, bình thường thì giờ này đã sớm trở về rồi, không biết hôm nay ở trường có chuyện gì nữa?”
“Ngày mai có cuộc thi rồi thì có chuyện gì được?” Trong lòng khẩn trương, càng ngày càng sợ hãi và lo lắng, không phải nữ sinh kia lại hẹn cậu ta đi ra ngoài đấy chứ? Tây cầm điện thoại di động ở trên bàn lên, chạy ra ngoài ban công, Giang Vũ Thần phải mau về nhà, không được đi hẹn hò!
Táo đỏ le^e quyy do^nn. "Tút tút tút ——" Điện thoại đổ chuông.
Giang Vũ Thần, nghe điện thoại đi! Lần đầu tiên tôi gọi điện thoại cho cậu ta mà cảm thấy khẩn trương như vậy, giống như là chỉ cần chậm một giây, tôi sẽ mất đi cậu ta vậy...
Lại bấm số của cậu ta một lần nữa, lần này cuối cùng tiếng chuông cũng kết thúc.
“A lô?” Đầu bên kia điện thoại Giang Vũ Thần đang ăn cái gì đó.
“Cậu đang ở đâu?”
"Sao vậy? Cháy nhà rồi à? Có vẻ như chị đang rất gấp."
"Về nhà."
"..." Cảm thấy giọng điệu của tôi so với trước đây không giống nhau, một lúc lâu sau Giang Vũ Thần vẫn không phản ứng kịp, trầm mặc một lúc lâu, cậu ta buồn bực nói, “Chị là Giang Linh hay là Liêm Di?”
Bĩu môi! Ngay cả giọng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-toi-la-chi-duoc-khong/3249641/chuong-26-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.