Editor: Shan Shan+Nghiên Nghiên
10h sáng, tôi xin quản lý cho nghỉ rồi đến nhà hàng lúc trước gặp Lý Minh Vũ.
10 rưỡi nhà hàng vốn vắng khách, cả một quán ăn cũng chỉ có tôi và Lý Minh Vũ.
Tiếng đàn vi - ô - lông ru dương quẩn quanh hai người chúng tôi, Lý Minh Vũ cố gắng làm ra vẻ thoải mái, nhưng vẫn bị tôi nhận ra sự bối rối của anh ấy.
"Lần cuối hai chúng ta gặp nhau, em có cảm giác gì không?" Lâu sau đó, anh ấy mở miệng hỏi tôi.
Tôi có thể có cảm giác gì chứ? Tôi thành thật lắc đầu: "Em không có cảm giác gì cả."
"Không cảm thấy vui sao? Anh phải đi rồi, sau này sẽ không trở về để em phiền lòng, khiến Giang Linh khổ sở nữa."
Tôi ngẩng đầu lên nhìn anh ta: "Anh còn biết anh đã làm Giang Linh khổ sở sao?"
Anh ta gật đầu: "Giang Linh là người con gái cả đời này anh thấy có lỗi nhất, còn em là người con gái cả đời này anh không phụ lòng nhất.”
"Anh làm sao không phụ lòng em? Anh đã từng khiến em với Giang Linh có hiểu lầm trong lòng."
Lý Minh Vũ cũng đang nhìn tôi: "Liêm Di, tuy rằng trong ấn tượng của người khác em luôn khiến họ cảm thấy thiện lương, nhưng có đôi khi em thật sự quá vô tình."
Vô tình! Lần đầu tiên bị người khác nói là vô tình, tôi có chút không thoải mái. Tôi cảm thấy tôi đối với Lý Minh Vũ về vấn đề trên vẫn không thể gọi là vô tình được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-toi-la-chi-duoc-khong/3249629/chuong-16-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.