“Bốp......”
Không phải tiếng đập ruồi mà là tiếng tôi tát Giang Vũ Thần.
Giang Vũ Thần che má trái của mình, giật mình tức giận quát “Ba mẹ em chưa từng đánh em!”
Tôi hung hăng trừng mắt nhìn cậu ta, điên cuồng lau môi cua mình, không ngừng nhổ nước miếng “Không phải em đáng đánh sao! Em nói xem em vừa làm cái gì?”
Không biết do lần đầu tiên thấy tôi tức giận hay là bởi vì biết mình làm sai Giang Vũ Thần không còn hung hăng như lúc nãy nữa. Cậu nhíu lông mày bàn tay che khuôn mặt nóng bừng, giọng nói có chút xấu hổ “Em......Vừa rồi, chuyện vừa rồi......” Ấp úng nói không rõ.
“Giang Vũ Thần! Có phải em thấy chị rất dễ bị bắt nặt không?” Tôi đưa tay dùng sức đẩy cậu ta “Chị có dễ bắt nặt nhưng cũng là chị em? Làm sao em có thể liên tiếp làm như vậy? Tại sao ba nụ hôn của chị đều là cho em?” Càng nói càng thấy uất ức, nước mắt tôi không tự chủ được chảy xuống “Sao em cứ liên tiếp trêu chọc chị?”
Lần đầu tiên tôi khóc trước mặt Giang Vũ Thần, cậu ta nhìn thấy tôi chảy nước mắt nên không thờ ơ đứng im tại chỗ nữa, đưa tay cầm khăn giấy trên bàn đưa cho tôi.
“Chị đừng khóc được không?” Ánh mắt của cậu cuống quýt.
Tôi ném khăn giấy trên tay cậu ta, đây là khăn giấy của đồng nghiệp tôi không phải của cậu! “Không cần em qua ntaam! Đùa bỡn người khác còn không cho khóc, Giang Vũ Thần có phải em cậy mình mạnh nên muốn tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-toi-la-chi-duoc-khong/3249607/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.