Có lẽ cô bé này cũng rất sợ hãi khi đối diện với khuôn mặt gian ác của tên côn đồ, nhìn chằm chằm bọn họ khoảng mười giây rồi sau đó khóc òa lên: “Ba, mau tới cứu con, Tiểu Tiểu gặp phải người xấu rồi, ba mau tới cứu con…”
Cô bé vừa khóc vừa dang rộng hai cánh tay đi về phía tôi.
Đột nhiên tôi sững sờ, đây là tình huống vì vậy? Khó thành công nên giống Thái Phụng trêu đùa Đường mập, đem tất cả sự thù hận đổ hết lên người tôi?
Một vài tên côn đồ nhìn chằm chằm vào tôi với vẻ mặt đầy giận dữ, có lẽ bọn họ thực sự nghĩ tôi là ba của cô bé đó.
Bây giờ không lo được nhiều như vậy, cho dù không có sự tác động của cô bé, tôi cũng sẽ ra tay, không thể dương mắt đứng nhìn đứa trẻ mới mười sáu tuổi bị một đám người xấu bắt nạt như vậy được.
Tôi đẩy ghế, từ từ đứng dậy, hoàn toàn không xem bọn họ ra gì, vươn tay kéo cánh tay cô bé, kéo ra phía đằng sau che chắn, sau đó nhân tiện lấy chai rượu trên bàn, đập vào đầu một trong số những tên côn đồ.
Và tôi cũng theo rất sát phía sau, giơ chân đạp bay răng của thằng nhãi ranh đó, đá cậu ta vào thùng rác bên đường.
Lần này giống như đã cọc phải tổ ong vò vẽ, tên côn đồ nắm lấy chai rượu ở bàn bên cạnh, đập thẳng vào đầu tôi, nhưng trong mắt tôi hành động của bọn họ lộ quá nhiều sơ hở.
Đúng là nực cười, tôi đã trải qua thời gian dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-hon/1721728/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.